Không đáp ứng không được, hắn không có đường lui.
- Chỉ cần ngươi có thể thành công, ta tự nhiên sẽ buông tha người nhà ngươi... Không thành công, rất đơn giản, trên đường hoàng tuyền các ngươi có thể làm bạn với nhau, không đến mức cô đơn!
Đa Ba vương tử lạnh lùng cười cười.
- Ngươi...
Hồng Nguyên trưởng lão nói không ra lời.
- Tốt, mấy người các ngươi bố trí phong ấn lên người hắn, khi cần thiết... Có thể trực tiếp tự bạo.
Đa Ba vương tử không để ý tới hắn có dám hay không, lập tức bàn giao một câu.
Với hắn mà nói, Hồng Nguyên trưởng lão chỉ là công cụ mà thôi, hắn cam tâm tình nguyện ra tay cũng bỏ đi, không tình nguyện cứ tự bạo là được.
Tự bạo thần hồn câu diệt, thứ nhất, cũng không tra lên đầu hắn, thứ hai, tốc độ nhanh, uy lực mạnh, cũng làm Nhiếp Vân không được cứu giúp.
- Đáng giận... Đa Ba vương tử, ngươi chết không yên lành...
Hồng Nguyên trưởng lão làm sao không biết hắn nghĩ cái gì, sắc mặt trắng bệch tức giận gào to.
Trên người của hắn trúng phong ấn của đối phương, dù muốn phản kháng cũng đã không kịp.
- Điện hạ, đưa gia hỏa này vào Nhiếp Vân y quán tự bạo?
Khống chế Hồng Nguyên trưởng lão sau đó một tên thuộc hạ lên tiếng.
- Không vội, đừng vội ng thủ, lão gia hỏa này tới tìm ta tuy rất bí mật nhưng Đại Đế muốn dò xét khẳng định cũng có thể tra được... Như vậy, ngươi ngụy trang thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144990/chuong-3202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.