Chương trước
Chương sau
Trong nội tâm sớm có so đo, cũng chỉ làm kiếm, lúc này nghênh đón kiếm quang trước mặt.

Kiếm quang vừa xuất hiện, hắn nhìn ra thực lực đối phương, tuy là Hoàng cảnh trung kỳ, không sử dụng giới vực cũng có thể chống lại, tinh thần khẽ động, không gian chi lực trong nạp vật thế giới tràn ra ngoài, nương theo đầu ngón tay, lực lượng của đối phương đã sụp đổ.

Ầm ầm!

Kiếm quang va chạm với đầu ngón tay, lực lượng hai bên cùng biến mất.

- Đi ra cho ta a!

Ngăn cản kiếm khí của đối phương, sắc mặt Nhiếp Vân ngưng trọng và vươn bàn tay về phía trước.

Trong đại điện Viêm Hoàng điện, thạch quy lẳng lặng nằm nguyên tại chỗ.

- Thật không biết tự lượng sức mình... Mới vừa gia nhập Vương cảnh viên mãn bao lâu chứ? Muốn xông quan thứ tư... Vốn tưởng rằng tìm nhiều năm như vậy, rốt cuộc tìm được truyền nhân trầm ổn, thiên phú cao, hiện tại xem ra là ta kỳ vọng quá cao.

Đôi mắt thạch quy chớp chớp và thở dài.

Vì tìm truyền nhân thích hợp tốn hao thời gian thật sự quá dài, từ khi Thần Nông Đại Đế mất tích tới bây giờ, trải qua không biết bao nhiêu năm tháng, dùng thời gian mấy trăm triệu năm không ngừng trôi qua mới tìm được người thích hợp, lại không nghĩ rằng tính tình kém như thế.

Lần trước xông cửa thứ ba còn miễn cưỡng, mới qua hơn hai tháng, muốn xông cửa thứ tư, đây không phải... Chính mình muốn chết sao?

- Bỏ đi, lại để hắn tự sinh tự diệt.

Có chút tức giận thiếu niên này không biết tự lượng sức mình, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhưng cũng biết một khi tiến vào khảo hạch sẽ không thể ngăn cản, nó lắc lắc cái đầu và ảm đạm.

Truyền nhân này tử vong, về sau lại không biết phải chờ bao nhiêu năm nữa.

Nói thật, vừa rồi hắn thật muốn ngăn tên này lại.

- Vội vàng bất lợi, không trầm ổn như thế, thật không biết vì sao Thần Nông Bách Thảo Kinh lại phù hợp với hắn mười pâần như vậy... Hiện tại nói gì cũng vô dụng, không qua cửa thứ tư, tất cả cố gắng lúc trước uổng phí, ta còn muốn một lần nữa tìm truyền nhân trong Thần giới....

Hừ một câu, thạch quy tinh thần uể oải và quan sát khảo hạch.

Vừa rồi nó tức giận, gia hỏa đang làm gì trong khảo hạch không biết nữa.

Két..

Còn chưa tiến vào khảo hạch, trong cửa điện có âm thanh sinh ra, lúc này có tiếng bước chân vang lên, một người chậm rãi đi tới.

- Ân?

Thạch quy sững sờ, vội vàng nhìn sang bóng người.

- Khảo hạch thất bại không phải là bị gạt bỏ sao? Tại sao còn đi ra?

Trong nội tâm vô cùng hiếu kỳ, suy nghĩ còn chưa kết thúc, một ý niệm xuất hiện và làm nó giật mình.

- Chẳng lẽ... Hắn thông qua khảo hạch? Điều này sao có thể? Năng lực người thủ cửa thứ tư đã đạt tới Hoàng cảnh hậu kỳ, hắn là một Vương cảnh viên mãn làm sao thông qua? Phải hái trái cây trong thời gian quy định... Cho dù cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong gặp được loại khảo hạch này muốn xông qua cũng phi thường khó khăn.

Tròng mắt thạch quy sắp rớt ra ngoài, khó mà tin được nhìn sang.

Hắn thân là khí linh cho nên biết rõ ràng khảo hạch phi thường khó khăn, cho dù cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong muốn thông qua khẳng định phải trả cái giá thật lớn, trả giá tâm huyết nhất định... Gia hỏa trước mắt thông qua? Có lầm hay không?

Nếu như không thông qua, làm sao có thể lông tóc không tổn thương tới đây?

Thời điểm nghi hoặc không bao lâu, thân ảnh thiếu niên lại xuất hiện trong điện, trên mặt mang theo nghi hoặc.

- Thạch quy tiền bối, ta hỏi một lúc, cửa thứ sáu ở đâu? Tại sao không tìm thấy?

- Không tìm thấy? Ta còn tưởng rằng ngươi thông qua chứ, không có khả năng ah, một khi tiến vào khảo hạch điện, khảo hạch sẽ tự động tiến hành, không có khảo hạch sao có thể nhẹ nhõm đi ra?

Nghe được đối phương không tìm được cửa đi vào, thạch quy thở ra một hơi, chẳng trách đi ra nhanh như thế, hơn nữa không có việc gì, thì ra là như vậy... Ân? không đúng1

- Ngươi nói cái gì... Cửa thứ sáu? Ở địa phương nào?

Bờ môi thạch quy run rẩy, vẻ mặt không thể tin được:

- Ngươi vừa rồi... Đã vượt qua cửa thứ tư và thứ năm?

Ta không nghe lầm chứ, hắn hỏi cửa thứ sáu, mà không phải cửa thứ tư?

Hỏi cửa thứ sáu có ý gì? Có phải đại biểu hắn thông qua cửa thứ tư và thứ năm?

Lúc này mới bao nhiêu thời gian chứ? Chẳng qua mới qua một lúc thôi, chẳng lẽ trong thời gian đó hắn tìm được trái cây ở cửa thứ tư, thôi diễn ba thức cuối của Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm... Cũng học xong?

Thạch quy chỉ cảm thấy đầu óc như lôi đình nổ vang.

Có cần biến thái như vậy không?

- Cửa thứ tư rát đơn giản... Tìm trái cây này đúng không?

Thời điểm nó còn chưa tin, thiếu niên cười cười, tiện tay cầm trái cây màu vàng ra.

Trái cây vừa xuất hiện có mùi thơm phiêu tán rung động lòng người, không cần nhìn, thạch quy cũng biết đó là nội dung cửa thứ tư.

- Thứ này...

Thạch quy nháy mắt.

Trái cây đúng rồi... Xem ra hắn thực thành công!

Cửa thứ tư phải có thực lực nhất định mới làm được, không tính rất khó khăn, cửa ải thứ năm là học tập ba thức Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm, phải hoàn thành trong thời gian nhất định mới được!

Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm là kiếm đạo vô thượng kiếm pháp, mặc dù kiếm đạo thiên tài muốn tu luyện cũng cần thời gian rất lâu, lúc này mới bao lâu? Làm sao có thể luyện thành?

Nhìn qua cửa thứ năm vô cùng đơn giản giản, Nhiếp Vân cười giải thích:

- Ta có bằng hữu có lý giải đặc thù về kiếm đạo, đúng lúc ta mang nội dung sáu thứ trước của Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm nói cho hắn biết, hắn không dùng tới một ngày đã luyện thành, sau khi luyện thành sáu thứ và nói không hoàn chỉnh, tùy tiện sáng chế ba chiêu... Kết quả ta vừa rồi nhìn một chút, ba thức hắn sáng chế và ba thức trên bia đá hoàn toàn giống nhau, cho nên... Rất dễ dàng luyện thành!

- Cái gì? Suy diễn ba thức sau Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm? Này... Này... Làm sao có thể!

Bờ môi thạch quy run rẩy, cái cằm sắp rớt xuống đất.

Cảm giác cả thế giới sắp sụp đổ rồi.

Đại Diễn thiên cơ kiếm là cái gì? Đây chính kiếm pháp siêu việt Thiên Đạo đó.

Lúc trước vì sáng tạo kiếm pháp này, vị tiền bối kia không ăn không ngủ bế quan mười vạn năm.

Mười vạn tuổi vừa mới thành công, hơn nữa mượn nhờ bộ kiếm pháp kia thành công đột phá Đế cấp!

Kiếm pháp cường đại như thế, một người chỉ học sáu thức trước liền suy diễn ra ba thức sau, thật không thể tin nổi.

- Có tin hay không là tùy ngươi, ban đầu ta cũng không quá tin tưởng, sau khi nhìn kiếm pháp trên bia đá và kiếm pháp bằng hữu suy diễn, ta đã biết rõ rất đơn giản, nếu không cũng không có khả năng thông qua cửa thứ năm nhanh như vậy.

Nhìn thấy biểu lộ của đối phương, Nhiếp Vân biết rõ nó không tin, bất đắc dĩ khoát khoát tay.&
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.