Chương trước
Chương sau
- Cầm đi, Linh Lung Trân Châu Tháp này ta luyện chế rất phiền toái, hao phí không ít thời gian nhưng không tương xứng với đại đạo ta tu luyện, còn nữa, cấp bậc không đủ, đối với ta đã không có tác dụng quá lớn, hôm nay tặng cho ngươi!

Thần Tháp Đế Quân khoát khoát tay, ngoài miệng nói đại khí nhưng trên thực tế trong mắt mang theo không bỏ và đau lòng.

- Linh Lung Trân Châu Tháp?

Nhiếp Vân đã giật mình.

Vừa rồi vị Thần Tháp Đế Quân và Nguyên Dương Đế Quân đối thoại, hắn nghe nhất thanh nhị sở, biết rõ vật này thứ thập phần trân quý với đối phương, bằng không cũng không nói như vậy, vội vàng khoát tay.

- Quá trân quý, ta không thể nhận!

Lần thứ nhất gặp mặt, muốn bảo bối của một vị Đại Đế, hắn cảm thấy có chút không thích hợp.

- Cầm đi, thật vất vả thấy gia hỏa này hào phóng như thế.

Nguyên Dương Đế Quân cười cười:

- Không cầm thì hắn sẽ đổi ý ngay đấy, gia hỏa này không phải chưa từng làm vậy, lần trước...

- Đổi ý?

Không đợi hắn nói hết lời, Thần Tháp Đế Quân như bị giẫm đuôi mèo nhảy dựng lên.

- Ta làm sao có thể đổi ý? Tốt, ngươi nhanh cầm!

- Nói thật, ta đã sớm không muốn Linh Lung Trân Châu Tháp này, ngươi nhanh luyện hóa đi.

- Ách?

Nhìn thấy Thần Tháp Đế Quân có bộ dạng như thế, Nhiếp Vân tươi cười.

Xem ra gia hỏa này có chuyện gì đó bị Nguyên Dương Đế Quân ăn chắc, nếu không cũng không có bộ dáng như thế.

- ta cũng không khách khí!

Thấy hai vị Đại Đế đều bảo mình cầm, Nhiếp Vân không xoắn xuýt, lúc này linh hồn lan vào trong đó, đồng thời nhỏ một giọt máu tươi vào trong.

- Linh Lung Trân Châu Tháp là một kiện nửa bước Đế cấp thần binh!

- Thực lực của ngươi hiện tại không thể luyện hóa, thi triển ra hiệu quả cũng có hạn, dù vậy cũng không tệ, gặp được nguy hiểm sử dụng nó, Hoàng cảnh viên mãn không thể phá nổi phòng ngự của ngươi.

Bên tai có tiếng Nguyên Dương Đế Quân truyền âm.

- Nửa bước Đế cấp...

Nhiếp Vân tắc luỡi.

Mặc kệ cái gì, chỉ cần dính dáng đến Đế cấp, uy lực lớn vô hạn, trước mắt ny Linh Lung Trân Châu Tháp cho dù chỉ là nửa bước Đế cấp cũng xem như dính vào chữ đế, uy lực to lớn không thể tưởng tượng!

Một kiện nửa bước Đế cấp thần binh, cũng khó trách Thần Tháp Đế Quân đau lòng như thế.

Từ lời vừa rồi đã biết Đế cấp thần binh phi thường thưa thớt, rất nhiều Đại Đế đều không có, bởi vậy nửa bước Đế cấp thần binh chính là binh khí phổ biến nhất.

Một Đại Đế xuất ra binh khí của mình, không đau lòng mới là lạ.

- Đây là pháp bảo thủy thuộc tính, dùng thủy thuộc tính đại đạo luyện hóa tương đối dễ dàng, có thể thử một chút!

Nói xong những lời này, Nguyên Dương Đế Quân tiếp tục truyền âm.

- Thủy thuộc tính?

Sắc mặt Nhiếp Vân vui vẻ.

Bảo bối trong tay có cấp bậc quá cao, muốn luyện hóa đầu tiên phải phân tích thuộc tính, chỉ riêng điểm này tốn không ít thời gian, nếu như Nguyên Dương Đại Đế không nói, bằng vào thực lực của hắn hiện tại mà nói, không có mười ngày nửa tháng rất khó hoàn thành, nói rõ thì đơn giản hơn nhiều.

- Thu!

Tinh thần khẽ động, Linh Lung Trân Châu Tháp trong tay biến mất tại chỗ, sau một khắc đã xuất hiện trong nạp vật thế giới.

Nhẹ nhàng bắn ra, viên cầu như trân châu bay thẳng vào đan điền của hắn.

Đã vật này là thủy thuộc tính, tưởng thuỷ đan điền sẽ là lựa chọn tốt nhất.

Ầm ầm!

Hai mắt bắn ra hào quang, Linh Lung Trân Châu Tháp nhanh chóng dung hợp với tưởng thủy đan điền, cả đan điền như biến thành bọt nước.

Âm thanh thiên băng địa liệt vang lên trong nạp vật thế giới, ngay sau đó đã nhìn thấy tưởng thuỷ đan điền chậm rãi dung hợp chủ đan điền.

Tưởng thủy đan diền xếp hạng một trăm sáu mươi tám, thuộc về thiên phú hơn trăm, dung hợp Linh Lung Trân Châu Tháp đã lập tức gia tăng lực lượng tiến vào top mười.

Ông!

Tưởng thuỷ đan điền dừng lại, vẫn không nhúc nhích.

Trên diễm hỏa đan điền, chỉ đứng sau tiên âm đan điền.

Dung hợp Linh Lung Trân Châu Tháp vào tưởng thuỷ đan điền, từ đó Nhiếp Vân cảm thấy thân cận với nước, tiện tay một cái đã có thể sinh ra nước.

- Việc này...

Cảm nhận được thân thể biến hóa, Nhiếp Vân cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Tưởng thuỷ đan điền được xưng một trong ba thiên phú đào tẩu, là thiên phú không phải chiến đấu, cho tới nay hắn không quá quan tâm đan điền này, cũng không cảm thấy nó có thể gia tăng thực lực rất lớn, nhưng lúc này dung hợp Linh Lung Trân Châu Tháp lại khác hoàn toàn.

Tinh thần khẽ động, Nhiếp Vân cũng cảm giác hơi nước trong không khí chung quanh, hắn chỉ hút một cái làm hoa cỏ chung quanh khô héo.

- Trở về lại thử!

Nơi này là phủ đệ của Nguyên Dương Đế Quân, Nhiếp Vân bất tiện thi triển thi triển thực lực.

Tuy không có thử nhưng hắn cũng biế, dung hợp trân châu Linh Lung Tháp, thực lực của hắn lại tăng lên.

- Thứ này không thể luyện hóa trong thời gian ngắn, trở về từ từ sẽ đến a!

- Đi, ta mang ngươi đi gặp đám người Phó Thiên Đại Đế, bọn họ đang ở phía trước.

Không biết Nhiếp Vân đã luyện hóa Linh Lung Trân Châu Tháp, Nguyên Dương Đế Quân cười cười nói:

- Thần Tháp, ngươi cùng đi, qua suy nghĩ biện pháp giúp ta.

- Ta có thể đi qua nhưng không bảo đảm có thể nghĩ ra biện pháp!

Thần Tháp Đế Quân hừ một tiếng, hắn theo sát sau lưng Nguyên Dương Đế Quân, ba người đi vào trong sân.

Tiểu viện phạm vi không lớn, ba người đi một hồi đã nhìn thấy có âấy người đứng trước thủy đàm.

Mấy người kia nhìn không có khí thế kinh người gì, chợt nhìn không khác gì người bình thường, nhưng Nhiếp Vân biết rõ toàn bộ đều là Đế cấp.

- Đến rồi!

Nhìn thấy ba người đi tới, trong đó có một người nhìn sang Nhiếp Vân...

- Vị này chính là...

Bọn họ là cường giả Đế cấp tụ hội, đột nhiên xuất hiệnr một Vương cảnh viên mãn, đổi lại ai cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi.

- Đây là ân nhân cứu mạng cảu tiểu nữ, truyền nhân Thần Nông Đại Đế, Nhiếp Vân!

Nguyên Dương Đại Đế giải thích.

- Truyền nhân Thần Nông? Là hắn cứu Dao Sương? Không tệ, không sai!

Lão giả nói chuyện với ánh mắt sáng ngời, vuốt vuốt chòm râu gật gật đầu.

- Vị này chính là Ngô Hoàng tôn giả!

Nguyên Dương Đế Quân giới thiệu với Nhiếp Vân:

- Hai vị này chính là Phó Thiên Đại Đế và Cửu Giang Đại Đế, là một trong cửu đế của thành Vân Châu!

- Nhiếp Vân bái kiến chư vị Đại Đế!

Nhiếp Vân vội vàng ôm quyền.

Lúc trước hắn từng nghe qua Phó Thiên Đại Đế, là lão tổ bạn gái Vân Nhu của Diệp Đào, Ngô Hoàng tôn giả được xưng là y đạo đệ nhất xưng thành Vân Châu, lại là cường giả Đế cấp, Mạc Cao đại sư, Hoằng Nghiệp đại sư đều là đệ tử của hắn.

Về phần Cửu Giang Đại Đế thì hắn mới nghe lần đầu, nếu là một trong cửu đế của thành Vân Châu, chỉ sợ cũng là lão quái vật sống không biết bao nhiêu trăm triệu năm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.