Chương trước
Chương sau
Lý giải tiên âm đại đạo cao nhưng thực lực bản thân chỉ có Vương cảnh viên mãn, căn bản không tạo thành uy hiếp với hắn.

Hắn cười to sau đó tiến lên phía trước, bàn tay giương lên, ba kiện chí bảo hình thành dòng sông đánh tới.

Lần này không có đại đạo hòa minh trợ giúp, một khi bị đánh trúng, hai người tất thân tử đạo tiêu.

- Kết thúc!

Nhìn thấy tốc độ của dòng sông đại đạo đánh tới, nội tâm mọi người đều có suy nghĩ như vậy.

Hiện tại cho dù còn muốn hợp tấu cũng không kịp, chớ nói chi hợp tấu có thể dẫn phát đại đạo hòa minh

- Nhiếp Vân, đây là chuyện của Tiên Âm Tông chúng ta, ngươi lập tức rời đi có lẽ sẽ chạy thoát, không cần phải xen vào ta...

Biết rõ tai kiếp khó tránh khỏi, Diệu Âm tiên tử lo lắng truyền âm.

Mục đích của đối phương là chiếm đoạt Tiên Âm Tông, cướp đoạt Tiêu Vĩ Cầm, cũng không quan hệ lớn tới thiếu niên trước mặt, dù sao hắn không phải người Tiên Âm Tông, theo lý thuyết chỉ cần chạy trốn thì đối phương cũng không đuổi tận giết tuyệt.

- Trốn không thoát...

Nghe được nàng nói như thế, nội tâm Nhiếp Vân cảm động nhưng lắc đầu.

Hắn chỉ có thực lực Vương cảnh viên mãn, cho dù muốn chạy trốn nhưng trốn đi đâu? Lại nói hiện tại chỉ có Ám Minh tông chủ ra tay, thật muốn trốn, hai người Mặc Hư tông chủ, Đồ Vân Tông tông chủ phái một người đuổi theo cũng làm hắn không chịu nổi.

Cho nên thế cục hiện tại đào tẩu hẳn phải chết không thể nghi ngờ, không trốn có lẽ còn có một đường sinh cơ.

Đương nhiên, thật sự không được hắn sẽ vận dụng thủ đoạn cuối cùng, đưa tin cho Nghiêu Huyền hai vị Đại Đế!

Hoặc là sử dụng thuấn di phù lục của Viêm Hoàng điện.

Tạm thời còn chưa tới tình trạng sơn cùng thủy tận, bởi vì... Hắn nghĩ đến một kiện đồ vật, có lẽ có thể giải quyết tình thế nguy hiểm hôm nay.

- Diệu Âm, ngươi ngăn cản ba giây, ta nghĩ biện pháp.

Nghĩ vậy, hít sâu một hơi, Nhiếp Vân truyền âm nói.

- Ngăn cản ba giây? Tốt, có Tiêu Vĩ Cầm phối hợp, có lẽ có thể đở nổi, thời gian lâu hơn không nhất định.

Diệu Âm tiên tử không biết hắn nói nghĩ biện pháp là cái gì, hai người ở chung thời gian không ngắn, hơn nữa cũng là người tri âm với nhau, nàng tin tưởng hắn vô điều kiện, gật gật đầu, nhướng mày, Tiêu Vĩ Cầm vang lên, nhạc khúc biến hóa mang theo sát phạt nồng đậm,.

Táng long ngâm!

Thủ khúc này hoàn toàn khác với những thủ khúc trước kia của nàng, là khai phái tổ sư năm đó lúc đánh chết ác long soạn nhạc, uy lực vô cùng, tiếng đàn vừa ra sát phạt tứ phương.

Khúc nhạc mãnh liệt như thế hoàn toàn khác với nàng tu luyện tiên âm nhu hòa, tuy sử dụng uy lực lớn nhưng sẽ tổn thương bản thân không nhỏ, bởi vậy không phải vạn bất đắc dĩ thì nàng không dễ dàng sử dụng, lúc này bị bức tới mức này không cần quan tâm sau đó thế nào, hiện tại trong đầu của nàng chỉ có một suy nghĩ phải duy trì được ba giây.

Từ đó tranh thủ thời gian để Nhiếp Vân chuẩn bị sung túc.

Ầm ầm!

Táng long ngâm vang lên, một đầu hắc long cực lớn xông tới, gào thét một tiếng sau đó va chạm với dòng sông.

- Táng long ngâm? Diệu Âm, là sư phụ hại ngươi...

Nhìn thấy hắc long sinh ra, trên mặt Như Dạ Tông chủ không có chút hưng phấn nào, nội tâm trầm xuống.

- Sư phụ làm sao thế? Nhạc khúc của đại sư tỷ rất có lực lượng, tại sao ta chưa từng nghe qua?

Các đệ tử sau lưng nàng hỏi thăm.

Tuy thực lực của các nàng không được nhưng táng long ngâm vừa ra, hắc long hiển hiện uy lực vô cùng, theo lý thuyết sư phụ nên cao hứng ah, vì sao vẻ mặt đau khổ và xin lỗi đại sư tỷ?

- Táng long ngâm là tiếng đàn sát phạt quyết đoán, hoàn toàn không hợp với công pháp của nàng, một khi sử dụng, trong cơ thể sinh ra dấu vết sát phạt không thể tiêu trừ.

Như Dạ Tông chủ nói đến đây liền lắc đầu.

- Năm đó khai phái tổ sư cũng bởi vì thi triển nhạc khúc này không cách nào hóa giải lệ khí trong người cho nên vẫn lạc khi còn trẻ!

Sắc mặt nhiều đệ tử biến đổi.

Tổ sư khai phái của các nàng là đệ tử nhỏ nhất của Lạc Á, cầm tiêu hợp tấu thời điểm đột phá cảnh giới vạn vật sinh hương còn chưa đủ năm ngàn tuổi, loại tuổi này đạt tới Hoàng cảnh viên mãn, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, sống mấy vạn năm dễ dàng nhưng tổ sư chỉ sống hơn một vạn năm là thân vẫn.

Lúc ấy tông môn truyền lưu nhiều nhất là tổ sư muốn trùng kích cảnh giới đại đạo hòa minh thất bại mà chết, hiện tại xem ra cũng không phải có chuyện như vậy, nguyên nhân thực sự ở chỗ này!

- Táng long ngâm, năm đó Diệu Âm đã từng gặp nhạc phổ, ta chỉ bảo nàng ghi nhớ nhưng không cho diễn tấu, cho nên cũng bình an vô sự, hiện tại diễn tấu, không có biện pháp vãn hồi...

Trong mắt Như Dạ Tông chủ đầy hối hận.

Nếu như Diệu Âm chưa xem qua nhạc phổ, chắc chắn sẽ không diễn tấu, hiện tại diễn tấu sẽ không có biện pháp nào khác.

- Sư phụ ngươi cũng không cần thương tâm, hiện tại Đại sư tỷ cũng không có biện pháp mới diễn tấu, không diễn tấu táng long ngâm này, diễn tấu cái gì mới có thể ngăn cản Ám Minh tông chủ công kích?

Một đệ tử xen vào nói.

- Việc này...

Như Dạ Tông chủ sững sờ, nói không ra lời.

Đúng thế, tình huống bây giờ rất nguy hiểm, nếu như Diệu Âm tiên tử không sử dụng táng long ngâm, gây chuyện không tốt sau một khắc cũng sẽ chết, sử dụng chiêu này tuy chẳng khác gì thi triển cấm và phiền toái về sau không nhỏ, ít nhất có thể giữ được tánh mạng.

Xem như không có biện pháp nào!

- Lại nói chỉ cần có thể ngăn cản công kích lần này, về sau tìm kiếm người trị liệu, độc Huyết Sát chưởng của sư phụ không phải vẫn được chữa khỏi sao? Không được cứ tìm người này.

Vị đệ tử kia tiếp tục nói.

Các nàng cũng vừa vặn biết rõ sư phụ trúng Huyết Sát chưởng, hơn nữa có người chữa khỏi, về phần cụ thể ai chữa khỏi thì sư phụ không nói cho các nàng biết.

- Không sai!

Như Dạ Tông chủ thở ra một hơi, lúc này mới nhớ tới Nhiếp Vân, an tâm không ít.

Vị thiếu niên này có thể trị liệu Huyết Sát chưởng cho nàng, táng long ngâm hình thành hậu hoạn có lẽ không làm khó hắn được.

Đương nhiên... Tất cả phải kháng cự công kích hiện tại nói sau!

Gánh không được, tất cả mọi người phải chết ở chỗ này, nghĩ nhiều hơn nữa cũng vô dụng.

Như Dạ Tông chủ suy nghĩ ngàn vạn, hắc long trên không trung va chạm với ba đại chí bảo hình thành dòng sông.

Két..!

Két..!

Một tiếng gầm rú thê thảm vang lên, hắc long bị dòng sông bao phủ.

Diệu Âm tiên tử thi triển táng long ngâm là tuyệt chiêu mạnh nhất của nàng, so với Ám Minh tông chủ luyện hóa ba đại chí bảo mà nói còn kém hơn nhiều, Hắc Long chỉ ngăn trở dòng sông một hồi liền không kiên trì nổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.