Tuy nói huyền diệu nhưng trên thực tế không khác gì người bình thường quan sát quá nhiều, người bình thường sẽ không phát hiện.
Vị Việt lão này quay lưng vẫn có thể phát hiện mới kinh người!
Chỉ phàn nhãn lực này đã vượt xa Nam Hoa lão tiên, cũng là mạnh nhât trong các Hoàng giả viên mãn hắn gặp.
Khó trách còn chưa tới nhưng Diệp Đào đã sợ thành như vậy, phần nhãn lực độc đáo này, thực lực và khí thế kia không phải mình có thể chống cự.
- Tại hạ là y sư, được Diệp Đào thiếu gia mời, nghe nói Việt lão thân thể không tốt nên tới xem.
Trong nội tâm khiếp sợ nhưng không tỏ vẻ quá nhiều, thần sắc Nhiếp Vân như thường.
- Không tệ!
Không biết bởi vì sao, Việt lão gật gật đầu tán dương một tiếng, chậm rãi xoay người lại.
Quay người lại, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy trước khi áp lực lập tức biến mất, một vị hòa ái lão giả khuôn mặt xuất hiện tại trước mắt.
- Thân thể của ta không có bệnh gì, chỉ có tật đau đầu trị không hết.
Việt lão lắc đầu.
Trong miệng hắn nói không trị hết nhưng trong giọng nói lại không có chút thất lạc và bi thương nào, dường như nói không phải là hắn.
- Trên thế giới không có bệnh không trị hết, tối đa phiền toái mà thôi!
Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, đi lên và nói:
- Tại hạ có thể bắt mạch cho Việt lão hay không?
- Nhiếp huynh...
Nghe được bắt mạch, Việt lão còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144862/chuong-3074.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.