Nữ tử dáng người cao gầy, dung mạo xinh đẹp, cho dù nhìn từ điểm nào cũng là mỹ nữ, chỉ có đôi mắt mang theo lạnh lùng làm người ta khó tiếp cận.
Xem xét cũng biết là nữ tử lãnh ngạo.
- Hân tỷ ngươi khỏe... Là ta, Diệp Đào!
Diệp Đào vội vàng tiến lên và tươi cười.
- Ngươi tới làm cái gì?
Nữ tử gọi là Đổng Hân cau mày, cũng không vì thân phận của hắn mà nịnh nọt, ngược lại mang theo lạnh lùng cự người ngoài ngàn dặm.
- Ta muốn gặp mặt Việt lão, chẳng biết có thể báo một tiếng hay không?
Diệp Đào nói.
- Gặp Việt lão? Chuyện gì nói với ta là được, hắn gần đây không muốn gặp người!
Đổng Hân nói.
- Ách... Là như thế này, vị Nhiếp huynh này là một vị y đạo đại sư, nghe nói Việt lão có đau bệnh muốn tới đây xem, có thể có phương pháp trị liệu.
Diệp Đào chỉ sang Nhiếp Vân.
- Y đạo đại sư?
Đổng Hân nhìn sang Nhiếp Vân, nhìn thấy hắn trẻ tuổi như thế liền cau mày.
- Lại là kẻ mua danh chuốc tiếng? Nơi này không chào đón ngươi, mau đi đi.
Nói xong thân thể mềm mại đi vào trong tiểu viện.
- Hân tỷ, Nhiếp huynh là người có bản lĩnh thật sự, cũng không phải là kẻ mua danh chuốc tiếng.
Diệp Đào vội vàng tiến lên, nội tâm rất sốt ruột.
Nếu như ngay cả Việt lão cũng không gặp được, chớ nói chi là lão gia tử.
- Ta không quan tâm, Việt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144860/chuong-3072.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.