Tuy không biết nàng muốn làm gì, nhưng đã đối phương mời, hắn đi qua cũng không sao.
- Chư vị công tử, cáo từ!
Diệu Âm tiên tử cúi đầu lần nữa, lúc này ôm lấy đàn ngọc, thân thể đi về phía trước.
Nhiếp Vân nói với đám Diệp Đào một câu sau đó theo sau.
Thực lực của hắn không thể phi hành, đi theo cầu vồng của Diệu Âm tiên tử cho nên đáp xuống lầu.
Hai người cũng không đi vào phòng vừa khảy đàn, mà là đi một gian phòng khác.
Gian phòng mang theo hương khí nhàn nhạt, trang trí màu hồng nhạt, vừa xem cũng biết là khuê phòng của Diệu Âm tiên tử.
- Mời công tử ngồi!
Lúc này trong phòng chỉ có hai người, Diệu Âm tiên tử nói một tiếng sau đó ngồi cách đó không xa.
- Tiên tử lý giải tiên âm đại đạo hơn xa ta, cũng khó có thể nghe hiểu, chẳng biết tại sao nói ta là tri âm!
Ngồi xuống, Nhiếp Vân cũng không có bị đãi ngộ đặc thù làm choáng váng đầu óc, hắn nghi hoặc hỏi.
Mặc dù hắn có tiên âm đan điền, cũng hơi hiểu tiên âm đại đạo nhưng tron thành Vân Châu cường giả như mây, hắn không tin lực lượng mèo quào ba chân của mình được đối phương chú ý tới.
- Công tử khiêm tốn, nói công tử là tri âm của ta cũng không phải nói bậy, chờ ta giải thích sẽ rõ.
Diệu Âm tiên tử nhìn ra nghi hoặc của hắn, mỉm cười, mở miệng nói.
Giọng nói êm tai như tiếng đàn vang lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144851/chuong-3063.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.