- Không có việc gì là tốt rồi, chờ một lát ta thành tri âm của tiên tử lại quay về.
- Hiện tại ngươi nghỉ ngơi một chút!
Diệp Đào thở ra một hơi.
- Ngươi trở thành tri âm của tiên tử, nhất định là ta, ta xem ngươi đừng nghĩ nhiều.
Trác Dương đứng lên.
- Dựa vào cái gì là ngươi? Vừa rồi tiên tử liếc mắt nhìn nhất định là ta, ngươi không cần tranh với ta, dù sao tranh giành thì tranh giành...
Diệp Đào nói.
- Các ngươi...
Nhìn thấy hai người tranh đoạt, Nhiếp Vân cười khổ không thôi.
- Nhiếp huynh thân thể không thoải mái, nên chờ ở nơi này làm giám khảo cho chúng ta, tiên tử đã nói ra tri âm, qua một hồi nhất định sẽ tuyên bố đáp án, đến lúc đó thằng hay thua, ta sẽ bảo hắn xin lỗi thừa nhận sự thật mình thất bại.
Trác Dương giữ chặt Nhiếp Vân, vẻ mặt kiêu ngạo lên tiếng.
- Tốt, nếu ngươi muốn Nhiếp huynh bình phán, ta cũng tìm hắn làm ban giám khảo, qua một lúc sẽ làm ngươi chủ động nhận thua trước mặt ta!
Diệp Đào không nhường một bước!
- Hai người các ngươi cần mặt mũi không? Các ngươi giằng co ở đây tính là cái gì?
Nghe được hai người nói chuyện không biết xấu hổ, Trình quốc công gia Trình Tiền không nhịn được đi lên đây, vẻ mặt khinh bỉ:
- Tiên tử nói tri âm rõ ràng là ta, Nhiếp huynh, ngươi nên làm giám khảo cho ta, qua một lát tiên tử chỉ vào ta, ta sẽ bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144849/chuong-3061.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.