Chương trước
Chương sau
- Chỉ cần phát hiện Kim Thạch Thảo, ở gần chắc chắn có mỏ vàng... Chính bởi vì này nguyên nhân này cho nên Kim Thạch Thảo mới diệt sạch.

Nhiếp Vân truyền âm.

- Còn có phương pháp như vậy?

Minh Tân đại sư sững sờ.

Rất hiển nhiên hắn chưa từng nghe qua tin tức như thế.

Kim Thạch Thảo có đặc tính như thế và bị nắm giữ trong tay một ít người, bởi vì mỏ vàng không nhiều, thứ hai, ai biết bí mật này có chết cũng không lộ ra, sở dĩ Nhiếp Vân biết rõ là vì trong Thần Nông Bách Thảo Kinh có giảng thuật thuộc tính kỳ lạ của dược liệu, tuy Kim Thạch Thảo hiếm nhưng không quá kỳ lạ.

- Nói như thế hoàn cảnh sinh trưởng của Kim Thạch Thảo nằm trên mỏ vàng?

Minh Tân đại sư biết rõ thiếu niên trước mắt có thể nói ra lời này nhất định có căn có cứ nên truyền âm hỏi.

- Ân!

Nhiếp Vân gật đầu, nói tiếp:

- Nếu ghi như thế có lẽ sẽ rơi vào bẫy rập của đối phương, có thể ghi là sinh trưởng trên kim thạch, loại Kim Thạch Thảo này có bộ rễ phát đạt giống như sắt thép, hoàn toàn có thể trực tiếp cắm rễ vào trong vàng.

- Trực tiếp cắm rễ vào trong vàng?

Minh Tân đại sư hít khí lạnh.

Tuy vàng có tính chất mềm yếu nhưng dù sao cũng là kim loại, sinh trưởng trên kim loại, không có nước phân bón thì làm sao hấp thu dinh dưỡng?

- Kim Thạch Thảo có thể hấp thu hơi nước trên không trung, hơn nữa có mặt trời là có thể sinh trưởng, ghi trên kim thạch là không thành vấn đề.

Nhiếp Vân nói.

Sở dĩ tự tin như thế là vì Thần Nông Đại Đế lúc trước từng ghi đã gieo trồng trên vàng, Bách Thảo Kinh cũng ghi lại kỹ càng.

- Vậy thì tốt, ta viết ra!

Minh Tân đại sư không chút do dự ghi đáp án.

Một lát sau, đáp án bị đưa lên, Diệp Đào, Diệp Minh Thành cùng xem đáp án, sắc mặt cả hai biến thành cổ quái.

- Đáp án không đúng!

Đôi mắt Diệp Minh Thành tỏa sáng, hắn cười ha ha, dường như hắn bắt được chuyện gì đó nên hưng phấn.

- Không đúng?

Minh Tân đại sư sững sờ.

- Đáp án của Triệu nguyên đại là sinh trưởng tại nơi có kim thạch phong phú, mà ngươi viết là ghi trên kim thạch, kim thạch có thể gieo trồng đồ vật sao? Ha ha ha...

Diệp Minh Thành nhìn hắn như người ngu.

- Trên kim thạch? Minh Tân đại sư, ngươi cũng dám ghi... Với tư cách y sư, ngươi không phải không biết không có thứ gì sinh trưởng trên kim thạch sao?

Nghe được đáp án, Triệu Nguyên cười lạnh không thôi.

Gieo trồng trên kim thạch... Hắn có nói đùa hay không?

- Đáp án của ngươi là nơi có kim thạch phong phú, ta hỏi ngươi... Kim Thạch Thảo có thể sinh trưởng ở đó cần bao lâu mới có thể thành thục?

Đối mặt với hai người cười nhạo, sắc mặt Minh Tân đại sư hơi biến hóa, ngay sau đó hòa hoãn lại và cười hỏi.

- Ta đạt được hạt giống Kim Thạch Thảo trong cổ mộ và phương pháp đào tạo, ta gieo trồng tại nơi có kim thạch phong phú, bảy năm sau sẽ thành thục, đổi lại địa phương khác không có trăm năm không thể trưởng thành, gây chuyện không tốt sẽ chết.

Vẻ mặt Triệu Nguyên tự đắc.

Có thể gieo trồng dược thảo diệt sạch lần nữa, hơn nữa còn thành thục trong bảy năm, đây là việc đáng tự hào.

- Bảy năm... Thời gian không nhiều lắm, nếu như ta có thể làm nó thành thục trong ba tháng thì sao?

Không để ý tới hắn tự đắc, Minh Tân đại sư cười nói.

- Ba tháng thành thục? Ngươi nằm mơ sao?

Triệu Nguyên hất lên tay.

Nói đùa gì vậy, hắn dùng phương pháp gieo trồng tốt nhất, hao phí vô số tinh lực che chở mới có thể thành thục trong bảy năm, ba tháng thành thục... Hắn cho rằng đây là việc không có khả năng.

- Có nằm mơ hay không chúng ta có thể thử một chút, kim thạch chi địa có thể trợ giúp Kim Thạch Thảo sinh trưởng nhưng không phải hòan cảnh tốt nhất.

- Nếu như không tin, chúng ta có thể lập tức thí nghiệm, chứng minh đáp án của ngươi là sai lầm.

Minh Tân đại sư nói.

- Tốt, gốc dược liệu này khoảng cách thành thục còn kém một tháng, nếu như ngươi nói đúng, hiện tại bù trừ thời gian ngươi nói, có lẽ một ngày là có thể thành thục.

- Nếu làm không được, ngươi chẳng những nhận thua, còn phải bồi thường gốc Kim Thạch Thảo này cho ta!

Triệu Nguyên khẽ nói.

Gốc Kim Thạch Thảo này hắn trả cái giá lớn mới bồi dưỡng thành, nếu bởi vậy chết đi tự nhiên phải bắt đối phương bồi thường.

- Được, nếu ta thắng, ngươi cho ra đáp án có vấn đề, cho nên... Không cần hỏi vấn đề thứ ba thì ngươi cũng đã thua.

Minh Tân đại sư cũng không nhường.

Khiêu chiến y đạo, bên khiêu chiến có thể nghi vấn đáp án của đối phương, một khi xác định đáp án là sai, mặc kệ giao chiến lúc trước thế nào, cho ra đáp án sai lầm sẽ phải nhận thua.

Chính bởi vì như thế, không biết đáp án hoặc đáp án không chuẩn xác sẽ không sử dụng trong khiêu chiến.

- Tốt!

Triệu Nguyên khoát tay, lúc này Kim Thạch Thảo bay về phía Minh Tâ đại sư.

Vươn tay cầm lấy, Minh Tân đại sư cảm giác bàn tay trầm xuống.

Gốc dược liệu này không lớn nhưng nặng nề, nó giống như khối sắt, nếu không phòng bị sẽ làm rơi.

- Không biết Triệu Nguyên đại sư có vàng trong tay không?

Cầm Kim Thạch Thảo trong tay, Minh Tân đại sư hỏi.

Hắn cũng có vàng nhưng sợ đối phương không thừa nhận, đến lúc đó sẽ tìm cớ, lúc này mới hỏi hắn.

Sau khi làm thế, cho dù xảy ra vấn đề cũng là đồ của chính ngươi, không cách nào nghi vấn.

Triệu Nguyên biết rõ ý của đối phương, hắn không tin vàng có thể thúc dục Kim Thạch Thảo, bàn tay chấn động và vài chục khối vàng bay tới.

Vàng có thể làm giao dịch ở nhiều nơi, trong tay mỗi người đều có một ít.

- Có!

Tiếp nhận vàng, Minh Tân đại sư đặt Kim Thạch Thảo lên trên, không có động tác gì, chỉ yên lặng quan sát.

Nhìn thấy hành động của Minh Tân đại sư, Triệu Nguyên khinh thường, đang muốn trào phúng hai câu, đột nhiên hắn sững sốt giống như có ai bóp cổ của mình.

Lúc này Kim Thạch Thảo đang bất động như ngửi được mỹ vị, rễ cây cũng không thô to của nó chạm vào trong vàng và sau đó đâm vào thật sâu.

Rễ cây thực vật đâm vào vàng, mặc dù mọi người kiến thức rộng rãi cũng không tin nổi.

Lúc rễ cây đâm hoàn toàn vào bên trong, màu sắc Kim Thạch Thảo sáng ngời, phiến lá, cánh hoa lúc trước uể oải, lúc này lại tỏa ra hào quang kim loại sáng bóng, cả gian phòng sáng lên như mặt trời.

- Triệu nguyên đại sư... Không biết như vậy có tính là ta thắng hay không?

Minh Tân đại sư cười cười.

Nhìn bộ dạng Kim Thạch Thảo, tất cả mọi người biết rõ dùng không tới một ngày nhất định có thể thành thục, không cần xem cũng biết đáp án của Minh Tân đại sư mới chính xác nhất, Triệu nguyên cho ra đáp án có sai lầm, không phải là tốt nhất.

- Ngươi...

Sắc mặt Triệu Nguyên lúc đỏ lúc trắng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.