Chương trước
Chương sau
- Bệnh của ta làm sao chữa?

Thấy hắn biết mấu chốt, phụ nhân hỏi.

- Bệnh này của ngươi không cần trị, ta cho ngươi một đan phương an thần tĩnh khí, ngươi trở về dùng, sau đó buông lỏng tâm cảnh, người tu luyện giết người, người giết, đều là định số, cưỡng cầu không được, biết điểm này, tư tưởng tự nhiên thông thuận!

Nhiếp Vân khoát khoát tay.

- Thiện!

Hắn mới vừa nói xong, thanh âm kia vang lên lần nữa, phụ nhân hóa thành một đạo khói xanh biến mất.

Phụ nhân mới vừa biến mất, tinh thần của Nhiếp Vân rung một cái, rời đi phòng bệnh, lần nữa trở lại bên cạnh Thạch Quy, bàn tay đang cầm Y Đạo Thủ Hoàn.

Ầm!

Y Đạo Thủ Hoàn đột nhiên bắn ra thất thải quang mang, chiếu sáng cả phòng.

- Thất thải quang mang? Quả nhiên là hoàn toàn lĩnh ngộ... Ngươi...

Thấy ánh sáng, Thạch Quy rốt cuộc minh bạch thiếu niên ở trước mắt không khoác lác, chẳng những nhớ, hiểu toàn bộ Thần Nông Bách Thảo Kinh, hơn nữa còn có thể thông hiểu đạo lí, y thuật so với Thần Nông Đại Đế năm đó cũng không kém chút nào!

Mấy chục hô hấp liền lĩnh ngộ Thần Nông Bách Thảo Kinh đến loại trình độ này... Nếu không phải tận mắt thấy đối phương vừa mới lấy được quyển sách này, thật cho rằng hắn đã nghiên cứu mấy ngàn năm.

Quái thai!

Trong lòng Thạch Quy cười khổ.

Dựa theo đạo lý bình thường, nó là khí linh sống vô số năm, không nên ngạc nhiên, nhưng người này cho nó trùng kích thực quá lớn, lớn đến khó có thể tin.

- Bây giờ tiền bối có thể nói ra lai lịch của Viêm Hoàng điện chứ!

Nhiếp Vân nở nụ cười.

- Được!

Thạch Quy biết không cách nào giấu giếm, gật đầu một cái:

- Viêm Hoàng điện, là bảo vật do Viêm Hoàng Đại Đế lưu lại! Viêm Hoàng Đại Đế lại gọi Thần Nông Đại Đế, là cường giả Đế cảnh duy nhất từ cổ chí kim lấy Y Đạo thành đạo!

- Viêm Hoàng Đại Đế, Thần Nông Đại Đế...

Trong lòng Nhiếp Vân đoán ra Viêm Hoàng điện có thể là bảo vật do cường giả Đại Đế lưu lại, nhưng chân chính nghe được, vẫn cảm thấy hết sức rung động.

Trước chưa thấy qua cường giả Đế cảnh, không cảm thấy cái gì, nhưng sau khi thấy Đế Huyền, mới biết người như vậy rốt cuộc có bao nhiêu đáng sợ!

- Cường giả Đế cảnh cường đại như vậy... sao chưa từng nghe qua? Chẳng lẽ đã bỏ mình?

Nhiếp Vân không nhịn được hỏi.

Hắn từ trong Tàng Thư khố của Hỏa Thần tông biết được, cường giả Đế cảnh tuổi thọ vô hạn, cùng Thiên Địa đồng thọ, cường giả mạnh như vậy là không thể bị người chém giết... sao chưa từng nghe qua danh hiệu này, chẳng lẽ đã vẫn lạc?

- Thần Nông Đại Đế đúng là đã vẫn lạc!

Rất nhanh, Thạch Quy xác nhận suy đoán trong lòng hắn.

- Cái này...

Nhiếp Vân tràn đầy nghi ngờ.

- Ngươi có phải cảm thấy, cường giả Đế cảnh sẽ không tùy tiện ra tay, không có sinh tử đại thù, sẽ không tàn sát lẫn nhau hay không...

Tựa hồ Thạch Quy nhìn thấu ý nghĩ của hắn, giọng nói mang khổ sở:

- Trên thực tế cũng đúng là như vậy, không có sinh tử đại thù, không thể nào tàn sát lẫn nhau, nhưng Thần Nông Đại Đế thật sự bỏ mình, Đại Đế cùng thời với hắn, đến bây giờ chỉ tồn tại một hai người, những người khác đều chết hết!

- Đều chết hết? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Nhiếp Vân không nhịn được hỏi.

Nếu không tàn sát lẫn nhau, vì sao những cường giả Đế cảnh này vẫn lạc?

- Nguyên do cụ thể ta cũng không biết, năm đó tựa hồ Thần Nông Đại Đế biết mình sẽ chết, an bài cho ta nhiệm vụ tìm truyền nhân, liền một mình ra đi, đến bây giờ không trở lại...

Thạch Quy nói.

- Đại Đế cũng vẫn lạc... Nếu như tin tức này truyền đi, nhất định sẽ đưa tới oanh động to lớn!

Mặc dù đối phương không nói ra nguyên do căn bản nhất, nhưng nghe đến mấy từ này, Nhiếp Vân vẫn cảm thấy không tưởng tượng nổi.

Cường giả Đại Đế ở trong lòng tất cả mọi người là không thể chiến thắng, vĩnh sinh bất tử, bây giờ lại nghe được người như vậy cũng sẽ vẫn lạc, thậm chí bỏ mình còn không chỉ một hai người, đổi thành bất kỳ người nào cũng sẽ cảm thấy khủng hoảng.

Tốn trăm ngàn cay đắng tu luyện tới siêu thoát Thiên Đạo, vẫn sẽ chết... Rốt cuộc phải làm sao mới có thể vĩnh sinh?

Nếu quả thật không thể vĩnh sinh, tu luyện lại có ý nghĩa gì?

Trong nháy mắt nội tâm Nhiếp Vân giao động.

Bất quá, loại giao động này chỉ duy trì một hồi, liền bị hắn đè xuống.

Trải qua vô số mưa gió, nội tâm đã sớm cứng rắn như sắt, quan trọng hơn là, mục đích hắn tu luyện, vẫn luôn vì thân nhân, mà không phải vĩnh sinh bất tử.

Nếu quả thật tham vĩnh sinh, vậy ở Hỗn Độn hải dương là được. Cần gì phải tới Hoàn Vũ Thần giới, từ cao nhất biến thành bình dân thực lực thấp nhất?

- Mặc dù Thần Nông Đại Đế bỏ mình, nhưng Viêm Hoàng điện vẫn còn, cái điện này, là một Thần khí Đế cảnh. Mặc dù bên trong không có lưu quá nhiều bảo tàng, nhưng chỉ một mình nó, liền đủ để cho ngươi rong ruỗi Thiên Địa, trừ khi Đại Đế xuất thủ, nếu không bất kỳ người nào cũng không thương tổn được ngươi!

Thạch Quy nói.

- Trừ khi Đại Đế xuất thủ?

Nhiếp Vân nhiệt huyết sôi trào.

Cường giả Đại Đế tự giữ thân phận, cơ hồ là không ra tay, Viêm Hoàng điện có thể ngăn trở cường giả Đế cảnh công kích, đủ thấy đáng sợ!

Nếu như sớm lấy được vật này, trước sẽ không bị Nam Hoa lão tiên đuổi thảm như vậy.

- Bất quá, ngươi bây giờ chỉ có thể luyện hóa Viêm Hoàng điện hai mươi phần trăm. Qua cửa thứ tư có thể luyện hóa năm mươi phần trăm, qua sáu cửa, mới có thể luyện hóa trăm phần trăm!

Thạch Quy nói tiếp.

- Luyện hóa hai mươi phần trăm có năng lực gì? Có thể mang theo Viêm Hoàng điện ở bên người không?

Nhiếp Vân không nhịn được hỏi.

- Không thể!

Thạch Quy mặt không biểu tình.

- Không thể?

Sắc mặt của Nhiếp Vân vốn mong đợi lập tức tràn đầy thất vọng.

Muốn Viêm Hoàng điện tạo tác dụng, nhất định phải mang theo bên người, một khi gặp phải nguy hiểm trong nháy mắt trốn vào, mang không đi, tác dụng bảo vệ tánh mạng sẽ không lớn như vậy.

- Luyện hóa hai mươi phần trăm, có thể để cho ngươi có ba cơ hội thuấn di tiến vào Viêm Hoàng điện, tất nhiên phạm vi không thể quá lớn, khoảng cách vượt qua nửa Thần giới, là không cách nào trở lại!

Thạch Quy giải thích:

- Còn có, luyện hóa hai mươi phần trăm, có thể mở ra vườn thuốc trong Viêm Hoàng điện, tùy ý sử dụng dược liệu bên trong, những dược liệu này, giúp ngươi trùng kích Hoàng cảnh hẳn không có bất cứ vấn đề gì!

- Vậy thì tốt!

Nhiếp Vân thở phào nhẹ nhõm.

Hiện tại hắn đối mặt chướng ngại lớn nhất chính là thực lực quá thấp, nếu như có cơ hội trùng kích Hoàng cảnh. Một khi thành công, thực lực nhất định sẽ nhảy vọt, đến lúc đó, cho dù không có Viêm Hoàng điện bảo vệ, cũng sẽ an toàn không ít.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.