- Không đẹp?
Đối với chuyện này, Nhiếp Vân sớm có chuẩn bị, nếu như Đạm Đài Lăng Nguyệt hiển lộ diện mạo thật mà nói, phiền toái nhất định sẽ rất nhiều, đoán chừng là ngụy trang.
- ... Thật ra thì sức chiến đấu của bọn họ rất cũng rất lợi hại, mặc dù không có cao thủ gì, nhưng phần lớn ở Vương cảnh, lại từng người tinh thông vũ kỹ, cho nên lúc ấy không đuổi tận giết tuyệt, cũng là sợ bọn họ liều mạng, như vậy thì coi như chúng ta có thể chiến thắng, cũng sẽ tổn thất nghiêm trọng...
Chu Hồng tràn đầy lúng túng nói.
- Hừ!
Không cần hắn nói, Nhiếp Vân cũng đoán không sai biệt lắm, Chu Hồng này không phải là thứ tốt gì, nếu xuất thủ, làm sao có thể chỉ vì đối phương truyền thụ vũ kỹ mà lưu người sống? Nhất định là không có nắm chắt tất thắng đối phương, chờ thương vong thảm trọng, còn không bằng thấy tốt thì lấy.
Bất quá nói như vậy, để cho hắn càng thêm xác định một chuyện, đội ngũ này nhất định là đám người Đạm Đài Lăng Nguyệt.
Bởi vì ban đầu lúc Đạm Đài Lăng Nguyệt rời đi, là cùng đám người Hỗn Độn Vương, Tuyệt Sát Vương, Yến Huy Đại thống lĩnh,… những người này mỗi một cái sống không biết bao nhiêu năm. Cho dù trước mắt thực lực không cao, nhưng chiến đấu với những sơn tặc này, lấy một địch hai, địch ba thậm chí vượt cấp khiêu chiến cũng không phải vấn đề.
- Bọn họ đi nơi nào? Còn có... Hồng Hà Linh Huyết ở địa phương nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144796/chuong-3008.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.