Chương trước
Chương sau
Ngón tay của Hồng Hà môn chủ nhẹ nhàng vẽ một cái, cởi bỏ phong ấn, nhìn thoáng qua vật phẩm trong hộp, nhẹ nhàng bắn ra, hộp ngọc lập tức bay về phía Lưu Hạ trưởng lão.

Lưu Hạ trưởng lão thò tay tiếp nhận, cũng nhìn thoáng qua đồ vật trong hộp, con mắt nhịn không được sáng ngời.

Hai quả Hồng Hà Linh quả nằm ở trong hộp, tản mát ra vầng sáng làm cho người rung động, linh khí hùng hậu như ngủ đông ở trong đó, tựa như lúc nào cũng sẽ phun ra ngoài.

- Đa tạ Môn chủ... Bất quá, vừa rồi Môn chủ tựa hồ đã từng nói qua, chỉ cần chiến thắng, thắng được Linh Lung Tôi Cốt Dịch cũng sẽ ban cho, không biết...

Cất kỹ hộp ngọc, Lưu Hạ trưởng lão cười nhạt một tiếng.

Lúc trước Môn chủ đã từng nói qua, chỉ cần có người chiến thắng, chẳng những cho hai quả Hồng Hà Linh quả, thắng được Linh Lung Tôi Cốt Dịch cũng sẽ ban cho, thật vất vả đạt được thắng lợi, chỗ tốt tự nhiên phải cầm toàn bộ rồi.

Nghe nói như thế, Hồng Hà môn chủ nhướng mày, lập tức nhìn về phía Nam Hoa lão tiên, trong mắt lóe lên một đạo âm trầm.

Nhìn bộ dáng hiện tại của Nam Hoa lão tiên, nếu như không cứu chữa nữa, không bao lâu sẽ thổ huyết mà chết!

Nam Hoa lão tiên với hắn mà nói, có chết hay không không sao cả, nhưng nến bởi vậy triệt để đắc tội Đa Ba vương tử sẽ không khôn ngoan.

Dù sao Phổ Thiên hoàng triều địa vực khổng lồ, Hồng Hà Môn còn cần dựa vào, một khi triệt để quyết liệt, sẽ mang đến tai hoạ ngập đầu cho cả tông môn.

- Đây là ta vừa rồi đáp ứng, tự nhiên giữ lời!

Những ý niệm này chợt lóe lên ở trong óc, Hồng Hà môn chủ vuốt vuốt chòm râu, nhẹ nhàng cười cười, ngón tay lần nữa bắn ra, bình ngọc mới lấy được từ trong tay Đa Ba vương tử bay thẳng qua.

Thời gian nháy con mắt đi vào trước mặt Lưu Hạ trưởng lão, bị hắn tự tay bắt lấy.

- Hiện tại có thể cho Nam Hoa lão tiên giải dược chưa?

Thấy điều kiện thỏa đàm, Đa Ba vương tử cố nén tức giận hỏi.

Trước mắt Nam Hoa lão tiên nhiều chậm trễ một phần, hi vọng cứu liền ít một phần, hơn nữa, vạn nhất trúng độc sâu, cứu xong thực lực đại tổn, thật sự là cái được không bù đắp đủ cái mất.

Phải mau chóng xử lý, chậm trễ không dậy nổi.

- Đa Ba vương tử không nên gấp gáp, vừa rồi ta chỉ là hỏi Môn chủ thứ thuộc về ta, về phần đánh cuộc với Nam Hoa lão tiên... còn không có nói với ngươi!

Lưu Hạ trưởng lão cười nhạt một tiếng, không nóng nảy chút nào.

- Ngươi...

Xiết chặt nắm đấm, Đa Ba vương tử thiếu chút nữa tức điên, đường đường vương tử, ở Phổ Thiên hoàng triều ai dám không nghe hắn nói, nằm mơ cũng không nghĩ tới đến nơi này trực tiếp ăn thiệt thòi lớn như thế.

- Ta cùng Nam Hoa đánh cuộc là hắn thua làm thị vệ của ta, hiện tại đã thua...

Lưu Hạ trưởng lão cố ý kéo dài thanh âm, tất cả mọi người nghe thanh thanh sở sở.

Kỳ thật không cần hắn nói, tình cảnh vừa nãy tất cả mọi người nhìn ở trong mắt, cũng biết hoàn toàn chính xác có đánh cuộc như vậy.

- Bất quá, ta đại nhân có đại lượng, hơn nữa vương tử không chịu bỏ những thứ yêu thích, chỉ là nếu vương tử chịu đánh đổi, vụ cá cược này liền hủy bỏ. Ta cũng sẽ giải độc cho hắn!

Lưu Hạ trưởng lão cười nói.

- Nói cái giá đi!

Biết rõ đối phương chắc chắn sẽ không buông tha mình, Đa Ba vương tử cũng vô cùng lưu manh, trực tiếp mở miệng, chỉ có điều trong mắt tràn đầy oán độc, hận không thể xé xác gia hỏa trước mắt này.

- Đa Ba vương tử làm vương tử của Phổ Thiên hoàng triều, dưới một người trên vạn người, địa vị tôn sùng, chắc hẳn... Thần thạch phải có không ít đi. Một vạn viên Thần thạch, hiện tại ta liền trị cho hắn, còn cam đoan để hắn một chút thực lực cũng không tổn thất!

Lưu Hạ trưởng lão thản nhiên nói.

- Một vạn viên? Khẩu vị thật lớn, đừng nói ta chỉ là một vương tử, ngươi có thể hỏi một chút, Môn chủ của các ngươi hắn cầm ra được sao?

Nghe được điều kiện hắn mở miệng, Đa Ba vương tử thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu.

Một vạn viên Thần thạch, cho dù hắn là vương tử, cũng không thể cầm ra được.

Kỳ thật không cần hỏi Môn chủ, Lưu Hạ trưởng lão cũng biết hắn khẳng định không bỏ ra nổi, sở dĩ nói nhiều như vậy, đơn giản là rao giá trên trời mà thôi!

- Không có một vạn viên, 5000 viên vẫn có a, 5000 viên lại thêm một lọ Linh Lung Tôi Cốt Dịch!

Lưu Hạ trưởng lão nói.

- 5000 viên cũng không có! Nói thật cho ngươi biết, trên người của ta chỉ có 500 viên!

Đa Ba vương tử cắn răng.

- 500 viên? Cũng được, bất quá, phải hai bình Linh Lung Tôi Cốt Dịch, cộng thêm một kiện Thần binh Hoàng cảnh đỉnh phong!

Lưu Hạ trưởng lão một bước cũng không nhường.

Hắn biết rõ Thần thạch là đồ vật hiếm có, không có khả năng có người thoáng một phát lấy ra mấy ngàn, cố ý báo giá, đằng sau còn có chỗ thương lượng.

- Rất tốt, ngươi rất tốt! Phụ Dương, trả thù lao!

Đa Ba vương tử cắn hàm răng khanh khách rung động, rầu rĩ một lát, mới vung tay khẽ nói.

Mặc dù đối phương công phu sư tử ngoạm, nhưng cường giả Hoàng cảnh viên mãn như Nam Hoa lão tiên còn hơn như thế! Cùng lắm thì về sau lại để cho hắn triệt để thuần phục, tổn thất bao nhiêu, đều có thể kiếm về!

- Vâng...

Mặc dù thanh niên phía sau hắn có chút không cam lòng, nhưng vương tử đã đáp ứng, đành phải lật tay lấy bảo vật ra.

Rầm ào ào!

Thò tay tiếp nhận đồ vật đối phương đưa tới, Lưu Hạ trưởng lão nhìn thoáng qua, hài lòng nhẹ gật đầu.

500 viên Thần thạch, đủ để bộ Khôi Lỗi này sử dụng rất lâu rồi, còn Linh Lung Tôi Cốt Dịch, tự nhiên là càng nhiều càng tốt.

- Viên Cửu, luyện hóa binh khí này đi!

Thận lấy Thần thạch cùng Linh Lung Tôi Cốt Dịch, Lưu Hạ trưởng lão tiện tay ném Thần binh Hoàng cảnh đỉnh phong cho Viên Cửu.

Thực lực của Viên Cửu rất mạnh, chỉ là không có binh khí tiện tay, không cách nào phát huy toàn bộ lực lượng mà thôi, hiện tại đã có Thần binh Hoàng cảnh đỉnh phong, trước hết để cho hắn luyện hóa, có thể tăng lên không ít sức chiến đấu.

- Hiện tại có thể đi!

Ánh mắt Đa Ba vương tử chảy xuôi hận ý.

Lần này tới Hồng Hà Môn vốn tưởng rằng có thể đại hoạch toàn thắng, cầm đến vật mình muốn, nằm mơ cũng không nghĩ tới tiền mất tật mang.

- Có thể!

Lưu Hạ trưởng lão nhẹ nhàng cười cười, nhìn về phía Nhiếp Vân:

- Giải độc đi!

Thấy tốt thì lấy, mong muốn đều tới tay, lại lòng tham không đáy mà nói, chọc đối phương triệt để nổi giận, được không bù mất.

- Vâng, sư phụ!

Nhiếp Vân làm đủ bộ dáng, tung người đi tới trước mặt Nam Hoa lão tiên, năm ngón tay lăng không trảo một cái, Chủ Đan Điền chi khí vừa rồi tiến vào trong cơ thể đối phương lập tức bị rút ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.