Chương trước
Chương sau
Hít sâu một hơi, Nhiếp Vân điều chỉnh trạng thái đến cao nhất, từng bước một đi vào trong hang.

Không biết trong hang rốt cuộc là tình huống gì, vẫn cẩn thận một ít cho thỏa đáng.

Trong hang càng tối đen, đưa tay không thấy được năm ngón, cho dù hắn có Thiên Nhãn, cũng nhiều nhất có thể thấy chu vi hai ba thước, linh hồn lực càng bị áp chế, trói buộc ở trong người, không cách nào dò xét.

Cảm nhận được điểm này, Nhiếp Vân nhất thời biết, Vạn Quyển Đồ kia quả thật không dễ tìm như vậy, may nhờ trước đó đột phá, nếu không thời gian quá ngắn, đừng nói tìm, làm không tốt chỉ biết lâm vào nơi này, phương hướng cũng không tìm được.

Hừng hực!

Nhiếp Vân điểm ngón tay, một đoàn hỏa diễm từ đầu ngón tay sinh ra, ánh lửa xé ra màn đen một kẽ hở, thấy rõ hoàn cảnh trước mắt.

Hang rất lớn, không thấy được cuối cùng, vô số thạch nhũ huyền ở trên đỉnh đầu, bốn phía khắp nơi đều là thanh âm giọt nước nhỏ xuống, giống như gõ âm phù, vang dội bên tai.

Vù vù!

Ánh lửa chiếu sáng, Nhiếp Vân đang muốn đi về phía trước, đột nhiên vô số bóng đen từ sau lưng thạch nhũ vọt tới, mang theo tiếng xé gió cấp tốc, giống như mũi tên đâm thẳng tới.

- Là thứ gì?

Thân thể thoáng một cái, hỏa diễm biến mất, cả người lần nữa lâm vào trong bóng tối, cảm giác vô số bóng đen rậm rạp chằng chịt vọt tới hắn, giống như phải xé hắn ra mới ngừng tay.

- Biên Bức!

Đưa tay về phía trước, nắm được một bóng đen vọt tới, nhìn một cái, Nhiếp Vân thiếu chút nữa buồn nôn.

Bóng đen xông tới lại là vô số Biên Bức!

Những thứ này sống ở trong Mạc Sầu quật u ám ẩm ướt, thấy ánh lửa của mình, nhất thời vọt tới.

- Chết!

Nhíu mày, đầu ngón tay có một đạo kiếm mang bắn ra.

Kiếm mang vừa xuất hiện, giống như lập tức xé rách Thiên Địa, tốc độ vượt qua Thiên Đạo.

Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm thức thứ nhất, Phá Diệt Tinh Thần!

Hắn không có thời gian dài dòng với những Biên Bức này, vừa ra tay là chiêu số cường đại nhất.

Rào! Rào!

Kiếm mang của Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm giăng khắp nơi, thời gian nháy mắt liền vang lên thanh âm Biên Bức rơi xuống đất liên tiếp, bóng đen vọt tới bị kiếm khí quét sạch.

Những Biên Bức này không có tu vi quá cao, Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm lại cực kỳ cường đại, diệt hết Nhiếp Vân cũng không cảm thấy hao phí quá nhiều thời gian.

- Ân? Không đúng...

Giết sạch Biên Bức, Nhiếp Vân lần nữa đốt lửa, vừa định rời đi, đột nhiên nhướng mày.

Mới vừa nghe được thanh âm vô số Biên Bức rơi xuống đất, nhưng mặt đất trước mắt rỗng tuếch, đừng nói thi thể, ngay cả huyết dịch cũng không có một giọt... Chẳng lẽ mới vừa rồi giết Biên Bức là giả? Là ảo giác của hắn?

Ô áp áp!

Đang kỳ quái, lại một phiến bóng đen vọt tới, mượn ánh lửa, thấy rõ vẫn là vô số Biên Bức.

- Những Biên Bức này là một loại ảo cảnh giả dối, không thể dây dưa!

Thấy lại là Biên Bức, Nhiếp Vân đoán ra được.

Những Biên Bức này hẳn không phải chân thật, mà là một loại thủ đoạn đặc thù trong Họa Tiên, tương tự ảo cảnh, nếu như hắn thật ở chỗ này chém giết mà nói, cho dù giết một năm cũng giết không hết!

Hắn không có nhiều thời gian lãng phí như vậy, nhất định phải mau rời khỏi mới được!

Không dám do dự, thi triển ra Minh Hỏa Cửu Biến, thân thể thiêu đốt giống như hỏa diễm đỏ tươi, vọt về phía trước.

Thình thịch!

Còn không có bay xa, toàn thân đau nhói, kết kết thật thật đụng vào một nham thạch, đá bị hắn đụng nát bấy, biến thành bụi phấn.

Trong động quá mức hắc ám, tầm mắt của hắn nhìn không xa, căn bản không biết nơi này còn có một tảng đá lớn như vậy.

Nếu không phải thân thể hắn mạnh mẽ, sợ rằng đụng một cái không phải đá bể, mà là người hắn bị thương nặng.

Dù vậy cũng cực kỳ khó chịu, thiếu chút nữa nghẹn chết rồi, tốc độ gấp năm lần không phòng bị chút nào đụng vào tảng đá, dù là nham thạch không cứng rắn cũng đủ hắn bầm mình.

- Xem ra không thể chạy loạn...

Có chút váng đầu hoa mắt, Nhiếp Vân từ từ đứng dậy, mặt buồn rầu, bất quá chuyện để cho hắn buồn bực còn không kết thúc, trước tránh thoát Biên Bức, giống như phát hiện vị trí của hắn, lần nữa ô áp áp vọt tới.

Mặc dù thực lực của những Biên Bức này không cao, không tạo thành uy hiếp với hắn, nhưng vật như thế này, vô luận từ giác quan hay tâm lý đều sẽ cực kỳ chán ghét.

Không dám thiêu đốt hỏa diễm, không dám sử dụng Minh Hỏa Cửu Biến, Nhiếp Vân chạy tới trước mấy bước, tránh thoát con dơi công kích.

Chẳng qua còn chưa kịp cao hứng, đám Biên Bức này giống như nhận đúng vị trí của hắn vậy, ở trên không trung đổi lại phương hướng, lần nữa đánh tới.

- Đáng ghét!

Trong lòng thầm mắng, Nhiếp Vân không dám do dự, chạy nhanh về phía trước, ai ngờ còn chưa đi xa, trên đầu lần nữa đau nhói.

Lại đụng vào đá!

Đường đường cường giả Vương cảnh đỉnh phong, để cho đám người La Hạo kiêng kỵ không dứt, Hạo Viên trưởng lão cũng cảm thấy im lặng, liên tục hai lần đụng đá... Nhiếp Vân cũng cảm thấy sắp điên rồi.

Mới vừa rồi giống như không có thấy tảng đá này a, là từ nơi nào nhô ra?

- Chẳng lẽ nơi này chẳng những có nhiều Biên Bức, còn có trận pháp?

Trên đầu đau rát, Nhiếp Vân cũng không hồ đồ, mà ý thức được có cái gì không đúng.

Mặc dù mới vừa rồi hắn không có thiêu đốt hỏa diễm, lại nhìn rõ chung quanh, phương hướng này không có đá a, sao hắn vừa gia tốc liền xuất hiện một cái?

Xem ra tảng đá kia nguyên bản không phải ở nơi này, mà là trận pháp nào đó bị hắn đụng chạm, đột ngột xuất hiện!

Cũng may là đá, nếu là binh khí Hoàng cảnh, làm không tốt mình sẽ tươi sống đụng chết.

Ô áp áp!

Không dám nhanh chóng chạy trốn, đám Biên Bức ở sau lưng kia lại vọt tới.

Những Biên Bức này giống như ảo cảnh sinh ra, giết vô tận, cho dù hao phí hết thể lực cũng không giết hết, phí sức như vậy, còn không bằng chạy trốn.

Nhưng mà tốc độ của chúng rất nhanh, không sử dụng Minh Hỏa Cửu Biến là rất khó tránh né. Mà sử dụng, linh hoạt sẽ trở nên rất kém, lại có vô số đá đột ngột xuất hiện ở trước mặt... Thật muốn không đi quản những đá này mà nói, Nhiếp Vân lo lắng không cần đối phương xuất thủ mạt sát, chỉ đụng cũng có thể tươi sống đụng chết hắn.

- Nên làm gì bây giờ? Nếu không đụng như vậy cũng không phải biện pháp...

Vừa tránh né Biên Bức, Nhiếp Vân vừa suy tư, bởi vì không tĩnh tâm, trong lúc này lại đụng đá nhiều lần, hơn nữa đá tựa hồ càng ngày càng cứng, hai lần đụng này, mặt của hắn đã xanh, phỏng chừng đụng mấy lần nữa, sợ rằng Nhiếp Đồng đứng ở bên cạnh cũng nhận không ra anh mình...

- Minh Hỏa Cửu Biến có thể để cho tốc độ gia tăng, nhưng chỉ tăng tốc độ, làm sao có thể để cho cao tầng Hỏa Thần tông mặt cũng không cần, liên hiệp xuất thủ đối phó ta?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.