Búng ngón tay một cái, sáu cây cờ rơi trên mặt đất, từ mặt ngoài nhìn vào, vô luận lớn nhỏ, bộ dáng khí tức, tất cả đều giống nhau như đúc, khó có thể phân biệt, đừng nói những người khác, cho dù Nhiếp Vân nhìn hồi lâu, cũng không nhìn ra có gì bất đồng.
- Ta cảm thấy mặc dù Hạo Viên trưởng lão thống hận Hỏa Thần tông, nhưng nếu để cho chúng ta đi vào, không thể nào đuổi tận giết tuyệt, nhất định có những biện pháp khác giải quyết, không cần phải trực tiếp giết người...
Nhiếp Vân đối với phương pháp này cũng không đồng ý, cau mày.
Dụng ý của Hạo Viên trưởng lão chính là để cho mọi người tự giết lẫn nhau, vô luận giết ai, cũng sẽ lưu lại ngăn cách trong lòng những người khác, không thể nào sống chết gắn bó, một khi trúng kế, cho dù tiến vào Họa giới, cũng rất khó chân thành hợp tác, làm không tốt sẽ toàn quân bị diệt!
Cho nên hắn thấy, lúc này không phải suy nghĩ làm sao giết người, giết ai, mà là nghĩ biện pháp hiểu mục đích của đối phương, không nên hy sinh vô vị.
- Cái phương pháp này ta đồng ý!
- Ta cũng đồng ý!
- Thời gian không còn kịp rồi, nếu chờ chết, còn không bằng liều...
Nhiếp Vân lời còn chưa nói hết, liền bị mọi người cắt đứt, bốn người khác đều đồng ý ý kiến của La Hạo.
- Vậy cũng tốt...
Nghe được tất cả mọi người đồng ý, Nhiếp Vân không thể làm gì khác hơn là lắc đầu.
Nói thật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144712/chuong-2925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.