Đệ tử giữ cửa do dự chốc lát nói:
- Ngươi cũng biết chỉ cần là đệ tử hạch tâm, chẳng những lòng dạ độc ác, còn lòng tham không đáy, nếu như không có quan hệ nhất định, mời đi qua, làm không tốt chính là tự đào mộ chôn mình!
Nói đến đây, đệ tử giữ cửa mặt đầy khổ sở.
Nhiếp Vân không cần hỏi nhiều, cũng biết hắn nói là chính xác.
Đệ tử hạch tâm được ân sủng, địa vị cao, huyết mạch tinh thuần, những người này luôn luôn tự đại, không phải quan hệ rất tốt, cho bọn hắn biết chỗ bảo tàng, hơn nữa tìm được, rất dễ dàng xuất thủ cướp đoạt, đến lúc đó... Bọn họ đồng nghĩa với làm giá y cho người khác, đổi thành ai cũng không cam lòng.
Chỉ như vậy thì thôi, vạn nhất bởi vì phòng ngừa tiết lộ bí mật, chém giết bọn họ, như vậy muốn khóc cũng không kịp.
- Mặc dù tiếp xúc sư huynh không lâu, nhưng có thể nhìn ra sư huynh làm người, trượng nghĩa sơ tài, không câu nệ tiểu tiết, quyết sẽ không làm ra chuyện giết người cướp của, cho nên... mới tính toán mời ngươi tham gia!
Đệ tử giữ cửa nói ra mục đích của mình.
- Trượng nghĩa sơ tài, không câu nệ tiểu tiết?
Nhiếp Vân cười khổ lắc đầu, mới thấy mặt lại nói như vậy, có phải có chút võ đoán hay không?
Trên mặt cười khổ, thật ra thì hắn cũng biết tại sao đối phương lại làm như vậy.
Người trước mắt này làm một đệ tử giữ cửa, cùng đệ tử hạch tâm căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144673/chuong-2886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.