Hắn cũng không phải xài tiền bậy bạ, tiện tay ném ra nhiều như vậy, chính là để cho đối phương kiến thức thực lực của hắn!
- Vâng, vâng...
Mấy trăm gần ngàn vạn Hỏa Thần Tệ tiện tay đưa ra, lại là chuyện nhỏ, Ngụy Bất Tân nhìn về phía người trước mắt, tràn đầy sùng bái:
- Đại nhân tới nơi này, có phải vừa ý vật phẩm gì hay không, nghĩ muốn cái gì, cứ việc nói, ta sẽ để cho người lấy tới cho đại nhân...
Cầm nhiều tiền của người ta như vậy, gọi cũng từ Thu Minh quản sự đổi thành đại nhân.
- Lấy tới? Hừ, ngươi cảm thấy chúng ta không mua nổi, không trả nổi tiền sao? Muốn chiếm tiện nghi của các ngươi?
Thanh niên sau lưng Thu Minh bước lên trước, hừ nói.
- Ách...
Bị quát một câu, sắc mặt của Ngụy Bất Tân trở nên có chút khó coi, vốn muốn kết cái thiện duyên, không cẩn thận nịnh nọt đến vó ngựa, không thể làm gì khác hơn là cười khổ ôm quyền:
- Không dám...
- Tụ Bảo Các chúng ta không thiếu tiền, cho dù coi trọng thứ gì đó, cũng sẽ dùng giá cả đường đường chính chính mua lại!
Thanh niên ngạo nghễ nói.
- Vâng!
Ngụy Bất Tân vội vàng gật đầu.
Đúng vậy a, người trước mắt này là ai? Một vị quản sự của Tụ Bảo Các, có thể nói là Tài Thần, người như vậy kim tiền vô số, sẽ còn để cho người khác đưa hắn sao?
Nợ nhân tình còn không bằng trực tiếp tiêu tiền mua!
- Tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144654/chuong-2867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.