- Ta muốn nhìn hàng một chút, quá kém, không vào mắt của ta, liền không cần nói!
Biết đối phương không phải người của đội chấp pháp, Nhiếp Vân lười nói nhiều, nhàn nhạt nói.
- Nhìn hàng... Có thể!
Cao Nhạc gật đầu, đi về phía trước:
- Mời đi theo ta!
Theo sau hắn vòng qua phòng khách, ngay sau đó thấy một hàng kiến trúc tựa như phòng giam, nhìn vào trong, lông mày của Nhiếp Vân không nhịn được nhảy lên.
Trong phòng giam đứng mấy trăm người, tuổi từ hơn hai mươi đến hơn năm mươi không đều, bị người dùng lực lượng đặc thù phong ấn lục giác, giống như một cương thi, đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Người bị phong ấn lục giác, cho dù bị chém giết cũng không biết, còn bị coi là nô lệ bán ra... Mặc dù đã sớm đoán được, nhưng chính mắt nhìn thấy, vẫn để cho hắn lên cơn giận dử.
Bất kể nói thế nào, phi thăng giả cũng là người, đối đãi như vậy, thật không khác gì súc vật cả!
Bởi vì không có ngũ giác, sinh lý bình thường cũng không biết, toàn bộ phòng giam tràn đầy mùi hôi, còn chưa tới bên cạnh, liền gay mũi khó ngửi, để cho người ta khó có thể tiến vào.
- Hừ!
Nhiếp Vân vung tay áo một cái, một làn gió mát thổi qua, mùi hôi mới trở nên tốt hơn nhiều.
- Vương cảnh trung kỳ?
Thấy hắn ra tay, Cao Nhạc theo ở phía sau đoán được thực lực của hắn, vẻ kính sợ trong lòng không có ngưng trọng như trước.
Vương cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144638/chuong-2851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.