Mặc dù Cầu Long Thú là một loại thần thú cũng thuộc về Long tộc, Long tộc cũng giống như Phượng hoàng vậy, không bảo không rơi. Nó đã có thể xuất hiện ở chỗ này, nhất định là chỗ này có được thứ gì đó mà bọn chúng muốn.
- Dựa theo ý kiến của ta, nơi này có nhiều bảo vật như vậy, chúng ta lặng lẽ cầm lên một ít rồi nhanh chóng rời đi là được. Thế nhưng Phùng Thịnh lại không đồng ý!
Không để ý tới lời của Phí Đồng nói, Điêu Vịnh tiếp tục nói:
- Hắn cảm thấy đây là một lần cơ hội tốt trời ban, nếu như chỉ lấy một ít đồ rồi rời đi, như vậy quả thực sẽ có lỗi với bản thân mình. Cho nên hắn mới đi sâu vào bên trong.
- Ta biết không khuyên được hắn dừng lại, cho nên không thể làm gì khác hơn là theo phía sau, chúng ta một đường đi về phía trước, không bao lâu đã tìm được dấu vết của ấu thú. Chỉ là lúc này đầu ấu thú này đang nằm ở trong một cái sơn động ngủ mê man!
- Thấy một màn như vậy. Mặc dù ta sợ, thế nhưng cũng có chút hưng phấn. Mặc dù Cầu Long Thú trưởng thành rất là đáng sợ, thế nhưng thực lực của ấu niên ngay cả Chúa Tể cũng không bằng. Không đáng để lo!
- Lúc ấy hai người chúng ta do dự một chút, định hàng phục đầu ấu thú này, sau đó lại mang đi! Vì vậy, sau khi chuẩn bị mọi thứ, chúng ta mới lặng lẽ vọt tới!
- Chúng ta rất may
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144553/chuong-2766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.