Nếu không, mới vừa rồi hắn cũng đã nhìn kỹ đám người Lạc Sơn Bộ qua một chút. Mặc dù bọn họ đánh lén đã chiếm ưu thế nhất định. Thế nhưng trên thực tế người của Thanh Sơn Bộ liều chết phản kháng, cho dù bọn họ có thể chiến thắng thì nhất định cũng phải tổn thất ít nhất một nửa người!
Giết địch một nghìn tự tổn hại tám trăm. Dựa theo đạo lý bình thường, chỉ cần Phùng Thịnh không ngốc thì hắn cũng sẽ không làm như vậy.
Dù sao, cừu hận của hai bộ lạc nhất định sẽ không chỉ mới một hai năm.. Thời gian dài như vậy cũng không thể đuổi tận giết tuyệt thì lúc này không thể nào chạy tới chiến đấu như vậy được.
- Chết đi!
Sau khi đeo bao tay vào, tà khí trong mắt của Phùng Thịnh đại thịnh, hắn hừ lạnh một tiếng, đổi quyền thành chưởng. Bổ một cái về phía Quán Lăng.
Đạp đạp đạp đạp!
Mới vừa bắt đầu thì Quán Lăng còn có thể ngăn cản được một chút, một lát sau, cũng đã có chút không kiên trì nổi. Đối phương đeo bao tay vào, đánh ra một chưởng, giống như một cái vòng xoáy to lớn, không ngừng thôn phệ lực lượng phát tán ra của hắn. Khiến cho cả người hắn cũng có chút bị động.
- Thôn phệ...
Thấy động tác của Quán Lăng, Nhiếp Vân biết rõ việc hắn thất bại chẳng qua cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Hắn khẽ lắc đầu một cái.
Cái gọi là Phổ Thiên nhất mạch này quả thực có năng lực quỷ dị có thể thôn phệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144542/chuong-2755.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.