Thực lực của Vương giả có máu tươi màu vàng này đối với hắn bây giờ mà nói, có thể nói là không chênh lệch bao nhiêu, sẽ không vượt qua quá nhiều. Thực lực ngang bằng, sao hắn lại không thanh trừng hết được kịch độc trong máu chứ?
- Trước tiên không quan tâm tới chuyện này nữa. Không biết cuộc chiến bên ngoài như thế nào rồi..
Nghiên cứu thực lực biến hóa một lát, Nhiếp Vân biết, cho dù đám dây nhỏ màu vàng này có lợi hại thì trong khoảng thời gian ngắn cũng không có uy hiếp gì với hắn. Hắn không nhịn được thở phào một tiếng, bàn tay run lên, thanh trường thương đã bị luyện hóa xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Tinh thần khẽ động một cái, thân thể lập tức rời khỏi Nạp Vật thế giới.
Tình huống ở bên ngoài hắn không biết như thế nào, cho nên nhất định phải nhanh chóng đi ra ngoài xem một chút. Nếu không đám người đệ đệ, Đạm Đài Lăng Nguyệt xảy ra chuyện gì, cả đời này của hắn khó mà bình yên được.
- Ồ?
Mới vừa trở lại Hỗn Độn đại dương. Còn chưa kịp nhìn khắp nơi thì đột nhiên Nhiếp Vân đã cảm thấy sững sờ.
Trước kia tiến vào Hỗn Độn đại dương hắn bị đủ loại gông cùm, hạn chế. Bằng vào thực lực của hắn lúc đó, mặc dù cảm giác không lớn, thế nhưng nếu như thời gian lâu dài thì vẫn sẽ có áp lực rất lớn. Thế nhưng bây giờ, thân đứng ở trong đó, dường như khí lưu Hỗn Độn đã công nhận hắn, tinh thần khẽ động một cái là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144516/chuong-2729.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.