- Vô Lượng sơn ở phía đông nam của hoàng thành, cách nơi này ước chừng ba ức năm nghìn vạn dặm. Là một dãy núi không tính là quá nổi danh! Cung chủ Bích Dao chưa từng tiếp xúc qua với Vĩnh Dạ hoàng triều của chúng ta. Bất quá, ta nghe nói tính khí của hắn rất cổ quái, không dễ chung sống cho lắm!
- Chưa từng có tiếp xúc qua? Vĩnh Dạ hoàng cung các ngươi nắm trong tay cương vực rất lớn. Mà Vô Lượng sơn này bất quá chỉ là một thế lực nhị lưu, chẳng lẽ bọn họ không nghe theo tiết chế của các ngươi hay sao?
Nhiếp Vân hỏi.
Nghe lời nói của đối phương, có lẽ Vô Lượng sơn vẫn còn ở bên trong phạm vi quản hạt của Vĩnh Dạ hoàng triều. Đã như vậy là thuộc về tông môn bị quản hạt, có lẽ cũng phải có giao thiệp với Vô Lượng môn gì đó chứ?
- Chúng ta cũng muốn tiết chế đối phương. Bất quá, sau lưng Vô Lượng sơn này có núi dựa cực lớn. Cho nên chúng ta mới không dám đi gây phiền toái...
Vĩnh Dạ hoàng đế nói.
- Núi dựa? Là ai?
Vẻ mặt Nhiếp Vân có chút kỳ quái.
Rốt cuộc là núi dựa nào mà có thể khiến cho Vĩnh Dạ hoàng triều cũng phải kiêng kỵ?
- Là Thần Quân Chúa Tể! Ban đầu bởi vì Vô Lượng sơn không phục lệnh của chúng ta, cho nên chúng ta từng phái đại binh tới áp chế. Thế nhưng quân đội còn chưa tới Vô Lượng sơn thì ta đã nghe Thần Quân Chúa Tể truyền âm. Hắn bảo ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144447/chuong-2660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.