Suy nghĩ xong, Nhiếp Vân hít sâu một hơi, lần nữa đứng lên, thân thể khẽ động một cái, dựa theo phương hướng trước đó, lại một lần lần nữa bay về phía trước.
Cũng may là ở chỗ này có thể sử dụng Nguyên Khí đan điền. Nếu không, chỉ tính riêng phi hành như vậy cộng thêm việc chống cự với áp lực trong không gian cũng đã khiến cho hắn kiệt sức rồi. Đã sớm không còn có chút khí lực nào nữa.
Trong lòng đã quyết định cho nên cũng không có do dự nữa, Nhiếp Vân nhanh chóng tiến lên. Lúc nào mà cảm thấy tốc độ chậm lại còn vận dụng phân thân Phong vương cùng với lực lượng của Tĩnh Tâm.
Không biết đã tiến lên được bao lâu. Rốt cuộc cảnh sắc trước mắt đã bắt đầu xảy ra biến hóa, một cái rãnh to lớn xuất hiện trước mặt hắn, kéo dài đến cuối chân trời, không nhìn thấy được tận cùng của nó.
Phía cuối thiên địa cuối, rốt cuộc cũng đã tới.
Ở tận cùng Tứ tướng thế giới, mặt đất bóng loáng chỉnh tề, giống như bên ngoài vậy, lại giống như đã bị một cái dao sắc bén gọt qua.
- Thiên như khung lư, địa như kỳ bàn, tứ tướng thế giới này đã hoàn toàn thể hiện ra được loại ý cảnh này a.
Đứng ở bên cạnh cái rãnh này, Nhiếp Vân cảm khái một câu.
Ở một bên khác của cái rãnh là một mảnh đen nhánh, cái gì cũng không nhìn thấy được. Tương tự như vòng xoáy trước đó. Mà bên này là một lục địa chỉnh tề, giống như một cái bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144434/chuong-2647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.