Con sông này liếc mắt hông nhìn thấy đầu bên kia, rộng rãi như vậy cho dù trước đây muốn đi qua sợ rằng cũng cần phải tốn khá nhiều thời gian. Ít nhất cũng phải là một khắc đồng hồ, nửa canh giờ đã muốn cho bọn họ đi qua. Quả thực là không khác gì bức người ta tự sát.
- Không thể do dự nữa, có người nào đi xuống trước hay không?
Một người thanh niên hô lớn.
Mới vừa rồi có người đi xuống một cái đã trực tiếp bị thiêu đốt thành xương trắng. Chuyệ nnày đối với trong lòng mọi người có tính đả kích rất lớn. Ai cũng không muốn tiếp tục làm người kế tiếp chịu đựng. Nếu như bây giờ có người tiến vào trong đó, hơn nữa lại an toàn, như vậy không thể nghi ngờ sẽ khiến cho lòng tin của mọi người tăng lên. Thế nhưng, nếu như người kế tiếp cũng không kiên trì nổi thì sao?
Cho nên, người đi ra đầu tiên này cũng là nguy hiểm nhất, không cẩn thận sẽ chết trước. Vì vậy cho dù là ai cũng không muốn làm con chim đầu đàn này.
- Ta có thể xuống!
Vẻ mặt Nhiếp Vân lạnh nhạt bước lên phía trước một bước, sau đó lại nhìn về phía mọi người sau lưng:&- Ta có thể là người thứ nhất đi vào. Nếu như ta có thể dẫn mọi người sống rời đi, ta hy vọng các ngươi nghe theo ta. Tuân theo mệnh lệnh của ta!
- Tuân theo mệnh lệnh của ngươi?
- Ý ngươi là bảo chúng ta làm người hầu của ngươi?
- Đây là chuyện không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144380/chuong-2593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.