Hiển nhiên không nghĩ tới đối phương rời khỏi nơi này đơn giản như thế, Nhiếp Vân cũng có chút tính sai, nếu như sớm biết nhảy vào tấm bia đá là có thể rời đi, khẳng định đã xuất thủ giam cầm nơi này.
- Xảy ra chuyện gì?
Động tĩnh trơớc mắt huyên náo quá lớn, đám người Đoạn Diệc bay tới và hỏi thăm.
- Nhiếp Vân giả bị ta nhìn thấu thân phận, sợ tới mức chạy thục mạng!
Nhiếp Vân nói.
- Hắn là giả? Vậy ngươi có thể chứng minh chính mình là thực?
Vạn Pháp chúa tể nói.
- Hắn là thực, ta có thể chứng minh!
Đoạn Diệc đi tới.
- Nhiếp Vân chúa tể, trước khi không phân rõ thiệt giả, là chúng ta vô lễ, mong tha thứ.
Vạn Pháp chúa tể thấy Đoạn Diệc xác nhận, liền ôm quyền lên tiếng.
- Không sao, hiện tại chúng ta đang ở không phải thế giới mặt kính, mà là tam sinh giới, có thể xuất hiện kiếp trước kiếp sau, Nhiếp Vân kia là kiếp sau của ta, kiếp trước và kiếp sau của các ngươi cũng ở nơi này, không chém giết chúng sẽ không siêu thoát, không cách nào rời khỏi nơi đây.
Nhiếp Vân nhanh chóng nói ra biện pháp rời khỏi nơi đây với mọi người.
- Cho nên hiện tại chúng ta cần làm là đuổi theo Nhiếp Vân kia, cũng tìm ra kiếp trước và kiếp sau của các ngươi, sau đó lại chém giết.
- Tốt, chúng ta nghe ngươi!
Mọi người đã đoán được phân nửa, nghe nói như thế làm sao không hiểu, lập tức gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144304/chuong-2517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.