- Vậy thì tốt, nếu các ngươi đều cho rằng như vậy thì ta bêu xấu, những chữ và hình vẽ trên tấm bia đá làm người ta khó hiểu nhưng trải qua ta phân tích vừa rồi vẫn tìm được dấu vết lưu lại, hiện tại nói cho mọi người nghe một chút, chỉ cần các ngươi xác nhận là thật, còn hy vọng có thể động thủ với ta chém giết kẻ giả mạo.
Nhiếp Vân hét lớn một tiếng.
- Vậy ngươi nói trước đi.
Đoạn Diệc có chút không rõ ý của hắn, nghi hoặc nhìn sang sau đó khoát tay.
- Tốt, ta sẽ nói, ba chữ đó là...
Thấy cảm xúc của mọi người bị điều động, Nhiếp Vân mỉm cười, hắn muốn nói đã bị cắt ngang.
- Chậm đã!
- Ta cũng phát hiện ý nghĩa của ba chữ và đồ hình, nếu như ta cũng có nói ra ý nghĩa... Không biết mấy vị nên phán đoán như thế nào?
Nhiếp Vân giả nói.
- Ngươi cũng phát hiện, việc này...
Tất cả mọi người sững sờ, hai mặt nhìn nhau.
Hai người đồng thời phát hiện thì nên quyết định thế nào.
Như vậy quá khó giải quyết.
- Đồng thời phát hiện, ai nói ra trước thì người đó là thật.
Nhiếp Vân nói thẳng, tuy ngoài miệng nói kích động nhưng trong mắt mang theo vui vẻ.
Tiểu tử, nhìn ngươi mắc câu hay không!
- Ai nói trước là thật? Không được!
- Như vậy ai nói trước thì khẳng định kẻ nói sau sẽ chiếm tiện nghi!
Nhiếp Vân giả trực tiếp cự tuyệt.
Nói đùa gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144301/chuong-2514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.