- Ngươi là ai?
- Hai chủ nhân?
Xuất hiện ở trước mặt mọi người cũng là Nhiếp Vân, hai người này giống nhau như đúc.
- Rốt cục hiện thân sao? Ta còn tưởng rằng ngươi chỉ biết nấp sau lưng làm việc mờ ám.
Nhiếp Vân đầu tiên nhìn chằm chằm vào đám người.
- Nói đi, rốt cuộc ngươi là ai, vì sao phải ngụy trang thành bộ dạng của ta gây sóng gió.
- Những lời này ta nên hỏi ngươi mới đúng!
- Ngươi là người nào? Bắt chước bộ dạng của ta lừa gạt bọn họ, lá gan thật to.
- Nếu như ngươi vẫn ẩn nấp, khả năng không có biện pháp bắt ngươi, nếu ngươi đã đi ra thì lưu lại đi.
Nhiếp Vân thứ hai hừ lạnh một tiếng, lực lượng toàn thân sôi trào như bắn thẳng ra ngoài.
- Ha ha, vừa ăn cướp vừa la làng, ngươi đúng là dám nói.
Nhiếp Vân đầu tiên cười lạnh.
- Đã... Đã xảy ra chuyện gì?
- Tại sao có hai chủ nhân?
- Khẳng định có một người giả, người vừa xuất hiện đã dò xét qua, người sau chắc chắn là giả!
Đám ngườ Đoạn Diệc lúc này bắt đầu sững sờ, lập tức sinh ra ý cảnh giác.
- Gia hỏa này giả mạo ta, chỉ cần chém giết hắn là chúng ta có thể giải quyết phiền toái.
Nghe được mọi người nghị luận, Nhiếp Vân đầu tiên thở ra một hơi.
- Tốt!
Đám người Đoạn Diệc gật gật đầu và chậm rãi vây quanh Nhiếp Vân thứ hai, ánh mắt nhìn chằm chằm.
Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144294/chuong-2507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.