- Nhiếp Vân Chúa Tể...
Toàn thân Tú Linh đại đế cứng đờ.
Hiển nhiên nàng cũng không nghĩ tới lại đột nhiên xuất hiện loại biến cố này.
- Phù Ám Triều, ngươi đáng chết...
Sắc mặt Tử Đồng Bất Hủy nhăn nhó, muốn xông ra, thế nhưng hắn cũng biết đã chậm. Gân xanh trên trán hiện lên, cả người giống như điên cuồng.
- Cục trong cục thật là lợi hại, có lẽ các ngươi đã bố trí rất lâu rồi a!
So với mọi người đang khẩn trương. Nhiếp Vân lại có vẻ vô cùng trấn định. Bước chân tránh né về phía sau ngừng lại, miệng khẽ cười nhẹ:
- Bất quá... Nếu muốn giết ta, dường như còn chưa đủ a. Bởi vì... Không chỉ có mình các ngươi có hậu chiêu, ta... Cũng có!
Hừ nhẹ một tiếng, lực lượng mãnh liệt từ trong cơ thể hắn lan tràn ra. Trong nháy mắt Nhiếp Vân tựa như đã lớn hơn một vòng, thực lực vốn làm cho người ta có cảm giác chỉ có năm trăm đầu đại đạo lại nhanh chóng tăng lên!
Một ngàn đầu đại đạo!
Một ngàn năm trăm đầu đại đạo!
Hai ngàn đầu đại đạo!
Cấp bậc Tông chủ!
Cấp bậc Bán bộ Chúa Tể!
Trong nháy mắt, thực lực của Nhiếp Vân lại từ năm trăm đầu đại đạo trực tiếp tấn cấp tới bán bộ Chúa Tể. Lực áp chế trong Hư Không giới đối với hắn dường như không có hiệu quả. Lực lượng đột nhiên tăng lên giống như khí lãng vô hình lan tràn ra bốn phía. Hai người Tiêu Diêu Tiên, Phù Ám Triều đánh lén ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144283/chuong-2496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.