- Những người khác cũng không nghe được ngươi nói gì, ta cũng bảo đảm cho ngươi. Chỉ cần ngươi nói ra tất cả, vị Phổ Thiên đại nhân kia nhất định sẽ không nghe được... Nếu như ngươi phối hợp với ta. Ta có thể để cho ngươi sống sót. Nếu không phối hợp thì cũng chỉ có một con đường chết mà thôi!
Không có nói nhảm quá nhiều, khí tức trên người Nhiếp Vân phát ra, giống như núi lớn biển rộng, khiến cho người ta có cảm khác khó có thể chống lại. Mỗi một câu nói đều giống như cự chùy vang dội ở tận đáy lòng. Hắn vừa mới dứt lời thì Mặc Hú đã cảm thấy hai mắt đỏ ngầu, cơ bắp căng thẳng, tinh thần bị chèn ép đến cực hạn, tùy thời cũng sẽ tan vỡ.
- Ta nói, ta nói...
Mặc Hú không có quá nhiều chống cự.
- Các ngươi từ đâu tới đây, có quan hệ gì với những cổ thi kia?
Nhiếp Vân hừ lạnh.
- Chúng ta từ...
Mặc Hú vội vàng giải thích, bất quá mới nói ba chữ, ánh mắt đột nhiên co rúc lại, cả người lộ ra biểu tình hoảng sợ, toàn thân không ngừng co quắp run rẩy.
- Thế nào nữa?
Nhiếp Vân sửng sốt một chút, sắc mặt cũng trầm xuống:
- Hỏng bét!
Hắn tung người đi tới bên cạnh Mặc Hú, Mộc sinh khí điên cuồng lan tràn ra.
Phịch!
Thi thể củaMặc Hú đổ ập xuống đất, mộc sinh khí lại không có một chút tác dụng nào.
- Lão đại, sao vậy?
Một màn này đã dọa cho tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144263/chuong-2476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.