- Ta đã từng có người thương, bất quá, cũng là chuyện đã qua, không muốn nhiều lời nữa.
Hai mắt xinh đẹp của Tú Linh đại đế ba động, không biết đang nghĩ cái gì.
- Có phải là Tu La vương hay không?
Nhiếp Vân lười quan sát, trực tiếp mở miệng.
- Đúng vậy...
Sắc mặt có chút khó coi, Tú Linh đại đế nói.
- Vậy bây giờ ta hỏi ngươi, ngươi đối với Tu La vương còn có cảm tình hay không? Nếu như là người khác bức bách ngươi thành hôn, như vậy ta có thể thay ngươi làm chủ! Nếu như không có cảm tình mà tự nguyện gả cho đối phương. Như vậy ta cũng sẽ không làm người xấu mà lập tức xoay người rời đi!
Nhiếp Vân nói.
- Ta...
Hàm răng của Tú Linh đại đế cắn bờ môi đỏ mọng, dường như không biết nên trả lời như thế nào.
- Cần phải nghĩ kỹ rồi hãy trả lời, bây giờ Tu La vương đã sống lại lần nữa. Nếu như còn có cảm tình đối với hắn mà bị người ta bức bách thành thân. Như vậy ta có thể ra tay giúp ngươi. Nếu như đã không có cảm tình đối với hắn thì cũng không có gì. Ta có thể bảo đảm Tu La vương sẽ không trách tội, các ngươi vẫn có thể số một cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn!
Ống tay áo của Nhiếp Vân vung lên.
- Ta... Trong lòng ta còn có hắn!
Do dự một chút, cuối cùng Tú Linh đại đế vẫn hít sâu một hơi, thân thể mềm mại run rẩy, thanh âm hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144251/chuong-2464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.