Nghe thấy hắn giải thích. Mọi người đồng thời gật đầu, ngay cả Nhiếp Vân cũng đồng ý một tiếng.
Quan tâm quá sẽ bị loạn, cẩn thận quan sát một phen, quả nhiên đúng như lời hắn nói vậy. Nếu quả thật xuất hiện biến cố, như vậy đám tộc nhân Linh Tú tộc này nhất định đã sớm hoảng loạn, chứ không phải có bộ dáng này nối dài thành một hàng, chậm rãi đi về phía trước.
- Linh Tú sơn ở nơi nào?
Nếu đã đoán không ra có biến cố gì, Nhiếp Vân cũng yên lòng. Hắn hỏi.
- Linh Tú sơn cách nơi này không xa, chính là biển mây mù mà trước đó chúng ta đã đi qua.
Phù Ám Triều giải thích.
Khi tới đây mọi người đã đi qua một chỗ biển mây mù, Nhiếp Vân cũng không quan sát cẩn thận, thế nhưng lại nhớ nơi này. Đúng là cách nơi này không xa. Lúc này linh hồn khổng lồ của hắn lan tràn ra ngoài, giống như nước chảy dọc theo phương hướng trong trí nhớ.
Một lát sau, thu hồi linh hồn, Nhiếp Vân thở phào nhẹ nhõm.
Mới vừa rồi quét mắt qua biển mây mù một lần, quả nhiên hắn đã tìm được Linh Tú sơn, mặc dù trận pháp chung quanh cường đại, thế nhưng đối với hắn mà nói, cũng không có khó khăn gì. Quét mắt nhìn một vòng hắn lập tức phát hiện ra cũng không có biến cố gì. Bất quá, vị Tú Linh đại đế kia cũng không có mặt ở bên trong tộc.
- Lối các nàng đi chính là lối đi tới Vạn Pháp mà trước đó ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144246/chuong-2459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.