- Ta van cầu ngươi, tha cho ta đi... Ta không dám đối phó với ngươi nữa.
Thấy đối phương thờ ơ, Đan Thần Chúa Tể cũng không kiên trì nổi nữa, hắn lại lần nữa điên cuồng hét lên.
Hỗn Độn hồng liên thiêu đốt đã khiến cho hắn không kiên trì nổi. Nếu như tiếp tục, cả người hắn cũng sẽ tan vỡ.
- Rất tốt, bây giờ ta hỏi ngươi cái gì thì ngươi nói cái đó. Tuy nhiên, chỉ cần có một câu ta cảm thấy không đúng, ngươi sẽ tiếp tục bị Hỗn Độn hồng liên thiêu đốt. Mãi cho tới lúc chết mới thôi.
Thấy đối phương đã đạt đến cực hạn, thiêu đốt nữa thì nhất định sẽ phải chết không thể nghi ngờ, bàn tay của Nhiếp Vân vung lên. Nhiệt độ nóng bỏng của Hồng Liên giảm xuống, từ trên người Đan Thần Chúa Tể thoát đi. Bất quá, nó vẫn bao phủ đối phương vào bên trong, tùy thời đều có thể tiếp tục lan tràn ra.
- Ta tuyệt đối không biết không nói. Biết gì nói nấy.
Đan Thần Chúa Tể phục một cái, đã ngã xuống dưới đất, không có vẻ phách lối lúc trước nữa. Vẻ mặt uể oải, cả người giống như chó nhà có tang, lòng tin đã hoàn toàn mất đi.
- Vấn đề thứ nhất, chiếc cổ thuyền kia của ngươi tại sao lại có ý niệm cổ thi sống nhờ, rốt cuộc ngươi là ai? Có phải đã bị cổ thi bám vào người hay không?
Hai mắt của Nhiếp Vân như điện, nhìn qua đối phương rồi nói.
- Ta... Là nhân sĩ sinh trưởng ở Hỗn Độn Chí Tôn vực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144240/chuong-2454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.