Mặc dù trong lòng khinh bỉ những Chúa Tể này thay đổi thất thường, thế nhưng cũng là bởi vì Nhiếp Vân quá cường đại, nếu như không phải lợi hại như vậy thì làm sao có thể khiến cho các Chúa Tể nói ra lời như vậy chứ?
Xem ra nương theo Nhiếp Vân này xuất hiện, cách cục đã xuất hiện bao nhiêu năm giữa các Chúa Tể sợ rằng sắp thay đổi hoàn toàn a.
- Nếu đã không có ai động thủ, như vậy ta sẽ nói với các ngươi một chút!
Không quản những người này đang nghĩ cái gì. Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn về phía chư vị Chúa Tể trước mắt, vẻ mặt lạnh nhạt.
- Mời Chúa Tể nói!
- Nếu như mọi người nguyện ý sống chung hòa bình với ta. Như vậy ta cũng sẽ không làm khó bất kỳ người nào. Bất quá, lời nói xấu xí vẫn phải nói trước một chút. Nếu như ai dám khiêu chiến uy nghiêm của ta, làm động tác nhỏ sau lưng. Như vậy ta cũng không ngại để cho hắn đi theo gót chân đám người Kiền Huyết lão tổ!
Nhiếp Vân không có chút khách khí nào, trong thanh âm mang theo ý sát phạt.
- Nhiếp Vân Chúa Tể yên tâm đi, chúng ta còn không có ý tự mình tìm chết…
Nghe thấy hắn nói như vậy. Tất cả Chúa Tể đều cảm thấy sua lưng phát lạnh, mỗi một người đều vội vàng gật đầu.
Thấy đám người Kiền Huyết lão tổ, Phù Hư Chúa Tể, Ma Thiên lão tổ bị giết, bọn họ cũng biết người trước mắt này rất đáng sợ. Thân là Chúa Tể, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144179/chuong-2395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.