Lông mày khẽ nhíu một cái, lại quay đầu nhìn, trong mắt Nhiếp Vân lóe lên hàn ý.
Người nói chuyện chính là trốn Ma Thiên lão tổ chạy trốn lúc trước.
Lúc này hắn đi theo sau lưng những Chúa Tể khác. Có vài người tạo thành đội ngũ cho nên không sợ nữa, nhưng mà sỉ nhục không đánh mà chạy hắn vẫn ghi nhớ trong lòng, lúc này nhìn thấy Nhiếp Vân đang ở cách đó không xa, trở thành trung tâm của tất cả mọi người, nhất thời trong lòng nổi lên ghen ghét dữ dội.
- Đúng vậy, hắn có thể đánh chết Kiền Huyết lão tổ, cũng có thể đánh chết chúng ta, vạn nhất đắc tội với hắn, sau này bị trả thù, quả thực không biết làm sao bây giờ a.
Phù Hư Chúa Tể cũng ở trong đám người giúp đỡ một phen.
Hai người một xướng một họa, khiến cho sắc mặt tất cả Chúa Tể chung quanh trở nên âm trầm xuống.
Thân là Chúa Tể đứng ở trên đỉnh tam giới, bản thân đều có kiêu ngạo của mình. Đột nhiên xuất hiện một người có thể đánh chết bọn hắn, đổi lại là ai cũng sẽ cảm thấy trong lòng rung động, khủng hoảng.
Hơn nữa lại thêm hai người khích bác. Trong lúc nhất thời có mười mấy vị Chúa Tể nghị luận ầm ĩ, mỗi một ngươi đều nhìn về phía Nhiếp Vân, vẻ mặt tràn ngập cảnh giác.
- Ta thấy không bằng hôm nay chúng ta buộc hắn lập thệ ngôn, không thể động thủ đối với chúng ta, nếu không, khó tránh khỏi phải lo lắng đề phòng a.
- Không sai, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144174/chuong-2390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.