Thân thể khẽ động một cái, lại lần nữa tiến vào mật thất.
- Chủ nhân, người đến rồi!
Khôi lỗi đi tới, dường như hắn đang cảm thấy kỳ quái vì sao vị chủ nhân này lại trở về như vậy, bất quá khi thấy rõ thực lực trên người của hắn, hai mắt khôi lỗi sáng rực lên.
- Chủ nhân, người đã có tư cách luyện hóa khỏa Chiến trường chi tâm này rồi sao?
- Đúng vậy, ta tới thử một chút!
Không cần hắn nói Nhiếp Vân cũng biết, chân tiến lên hai bước đi vào bên cạnh viên cầu trong mật thất.
Viên cầu không khác gì lần trước nhìn thấy, tản mát ra quang mang nhẹ nhàng, nhu hòa, lại tràn ngập tang thương địa vực.
Hít sâu một hơi, tinh thần khẽ động một cái, bàn tay lại vươn qua.
Ông!
Lực lượng ôn hòa từ trong lòng bàn tay của hắn chậm chạp vọt tới chỗ viên cầu, nhất thời Nhiếp Vân lập tức cảm thấy có một cỗ lực lượng mênh mông, vô tận phản hồi tới.
- Đây chính là Cổ chiến trường chi tâm? Luyện hóa thứ này tương đương với luyện hóa Cổ chiến trường hay sao?
Nhiếp Vân nhất thời hiểu ra.
Luyện hóa khỏa Cổ chiến trường chi tâm này cũng đồng nghĩa với việc luyện hóa cả Cổ chiến trường, toàn bộ Thần chi di tích!
- Chiến trường thượng cổ này sợ rằng còn lớn bằng hạch tâm thế giới, ít nhất so với thế giới nhất cấp mà trước đó ta luyện hóa còn mạnh mẽ hơn nhiều.
Nhiếp Vân từng luyện hóa mười mấy thế giới nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144136/chuong-2352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.