Nghe được sau lưng có tiếng bước chân, không cần quay đầu lại, Nhiếp Vân đã biết rõ Lạc Khuynh Thành đi tới.
Sở dĩ hắn rời đi cũng không phải khổ sở, hắn nhìn thấy nhiều người đoàn viên như thế lại không có Đạm Thai Lăng Nguyệt nên ảm đạm, hắn muốn ở một mình.
Hiện tại thu thiên địa lục đạo vào nạp vật thế giới, hoàn thành chuyện thứ hai Nhiếp Đồng bàn giao, cũng nên quay trở về.
- Ta không phải tới dỗ dành ngươi, ta cũng như ngươi, ta muốn nhìn người mình âu yếm.
Lạc Khuynh Thành lẳng lặng đi tới trước mặt, ngồi ở cách đó không xa.
- Ngươi hiện tại còn tốt hơn ta nhiều, rất nhiều!
- Không cần phải cưỡng cầu một phần tình cảm vĩnh viễn không chiếm được!
Thấy nàng chấp nhất, Nhiếp Vân lắc đầu.
- Ta cũng biết, cũng cười chính mình ngốc!
Lạc Khuynh Thành cười ha ha, ánh mắt nhìn về phương xa.
Ánh mắt thâm trầm xa xưa:
- Nhưng mà... Ta không thả ra!
- Từ thời điểm ngươi cứu ta lần đầu tiên tại thành Lạc Thủy, ta biết ngay kiếp này sẽ có quan hệ với ngươi, thẳng tới khi về sau lúc ta bất lực nhất vẫn là ngươi cứu ta, ta hiểu không thể nào phân cách với ngươi.
- Ta cũng hiểu trong lòng ngươi có một người, nàng là người ngươi yêu nhất, đến chết cũng không đổi!
- Vì nàng ngươi nguyện ý làm bất cứ chuyện gì!
- Nhưng ta cũng muốn ngươi hiểu, ngươi cũng là người như thế trong lòng ta, vì ngươi, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144052/chuong-2268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.