- Mưu Tiếu, ngươi dẫn bọn họ tiến vào tàng bảo khố, cho dù công pháp, vũ kỹ hay là binh khí, đan dược, mỗi người chỉ có thể lựa một món.
- Sau khi lựa chọn xong ta sẽ tiến hành sắc phong bọn họ.
- Vâng, bệ hạ!
Đại thần gọi là Mưu Tiếu bước ra khỏi đám người, hắn dẫn đám người Nhiếp Vân đi ra ngoài.
Thấy Kiền Huyết hoàng đế cũng không xuất ra Kiền Huyết Long Ấn tiến hành sắc phong, Nhiếp Vân không nói nhiều, lúc này đi theo sau lưng đại thần Mưu Tiếu ra ngoài.
- Đi tàng bảo các nhận bảo vật? Sau đó lại sắc phong... Trình tự có phần kỳ quái nha...
Nhiếp Vân cảm thấy nghi hoặc.
Dựa theo trình tự bình thường, luận công ban thưởng, hẳn là phong chức trước mới có thể ban thưởng vật phẩm, cho lựa chọn bảo vật trước, rất hiển nhiên không tương xứng với trình tự bình thường.
- Mặc kệ, binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn, đi xem cái gọi là tàng bảo khố có gì, cũng tìm hiểu mục đích của hắn.
Trong nội tâm kỳ quái, trên mặt không có biểu hiện ra ngoài, hắn theo sát Mưu Tiếu tiến lên phía trước.
Mặc dù đám người Diêm Siêu có thù hận sâu đậm với Nhiếp Vân nhưng hiện tại đã có kết quả, bọn họ cũng không thể làm cái gì, đành phải đi theo sau lưng, cũng không nói lời nào, đám người phi thường yên tĩnh.
Đi theo sau lưng Mưu Tiếu một hồi, một lát sau mọi đi tới một gian phòng to lớn.
- Đây là tàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144038/chuong-2254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.