Thuận lợi vào thành, Nhiếp Vân theo sát sau lưng Mạc Dạ tướng quân.
Mạc Dạ tướng quân thủ hộ cửa thành nhiều năm, nơi này biến thành thế lực tư nhân của hắn, trên đường đi lại không ai dám hỏi đến, lúc này đi tới một phủ đệ trước mặt.
- Chủ nhân, phủ đệ này ta đã kiểm tra, thập phần an toàn.
Mị Cơ lặng lẽ truyền âm.
- Ân!
Nhiếp Vân vận chuyển thiên nhãn dò xét quanh phủ đệ và gật đầu.
Không phải hắn không tin Mị Cơ, mà là thực lực Mị Cơ quá thấp, có chút thời điểm mặc dù có bẩy rập cũng nhìn không ra, hắn có được thiên nhãn, nhìn kỹ một lần cũng không bỏ sót thứ gì.
Thất bại một lần, lần này nhất định phải cướp Kiền Huyết Long Ấn vào trong tay, bằng không trừ phi mình đạt tới chúa tể cảnh, bằng không chỉ sợ khó mà thành công.
Cho nên đây là cơ hội cuối cùng, hắn làm tất cả đều phải cẩn thận.
Phủ đệ không lớn, hẳn là tạm thời tìm, bên trong không có ai, đều là trống trải.
- Mạc Dạ tướng quân, ngươi đi ra ngoài trước đi, ta có một số việc nói với biểu đệ, lát nữa ta đi tìm ngươi.
Tiến vào tiểu viện, Mị Cơ vũ mị cười cười.
- Tốt, tốt!
Mạc Dạ tướng quân liên tục gật đầu, quay người đi ra ngoài.
Tướng quân này tuy không được tốt lắm nhưng bây giờ không thể đánh chết, bởi vì một khi tử vong, tất nhiên sẽ gây ra chú ý, được không bù mất.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144025/chuong-2241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.