Tên thành chủ Độc Cô Ngạn Quân này xem chừng ba mươi tuổi, trong hai mắt mang theo lạnh lùng ngạo khí, ánh mắt cay độc của loài rắn làm cho lòng người sinh chán ghét.
Rầm rầm!
Nhiếp Vân vừa mới rơi xuống, tháp chủ bọn người cũng theo sát tại còn có mặt bay xuống đến.
Nếu như đã nhận chủ tự nhiên cũng phải bảo hộ chủ nhân an toàn, các nàng cũng không có thần binh chúa tể phòng ngự linh hồn, một khi chủ nhân tử vong cũng tương đương hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Ah? Người Lưu Ly Tháp biến thành bảo tiêu sao? Chẳng lẽ lại vừa ý vị thiên tài này?
Thấy đám người tháp chủ đi theo như vậy, lời nói của Độc Cô Ngạn Quân biến thành bất âm bất dương.
- Ngươi có chuyện gì nói thẳng, không cần ở chỗ này giả thần giả quỷ!
Nghe được đối phương nói khó nghe như thế, tháp chủ hừ lạnh.
- Hắc hắc, người sảng khoái nói chuyện sảng khoái, ta thích!
Gương mặt Độc Cô Ngạn Quân biến thành dữ tợn, trong tiếng cười đồng tử biến thành một đường thẳng giống như độc xà, quay đầu nhìn về phía Nhiếp Vân:
- Không biết vị tiểu huynh đệ này xưng hô như thế nào?
- Khách khí, tại hạ Nhiếp Vân!
Nhiếp Vân nói.
- Ta có một số việc muốn mời tiểu huynh đệ đi phủ thành chủ một chuyến, mong rằng chớ từ chối!
Thành chủ nói.
Lời nói của hắn nghe giống như mời lại mang theo hương vị cưỡng chế, dường như chỉ cần thanh niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144012/chuong-2228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.