- Các ngươi xem này...
Tháp chủ chẳng muốn giải thích, tiểu tháp bay tới và tỏa ra hào quang lúc này chiếu sáng ngọn tháp hoàn toàn.
- Tầng mười tám? Gia hỏa này vào tầng mười tám nhanh như thế? Điều này sao có thể?
- Ngươi không phải nói hắn chưa tới mười vạn tuổi sao? Sao có thể kháng cự khảo nghiệm tầng mười bảy, tại sao lại nhanh chóng tiến vào tầng mười tám?
- Có thể vọt tới tầng mười tám, chẳng lẽ chuyện lần trước tái diễn? Lần này hỏng bét.
- Hỏng bét, mặc kệ có tái diễn hay không, người này tất nhiên không phải chúng ta có thể đắc tội, thật sự không được, bỏ đi!
Nhìn thấy tiểu tháp phóng thích hào quang, sắc mặt mấy trưởng lão biến hóa.
Chuyện lần trước ập tới như thủy triều, tuy không biết thực lực cụ thể của người xông tháp nhưng lại biết có thể nhất cổ tác khí xông đến thứ mười tám tầng cũng không phải thế hiện dễ sống chung.
- Ân, ta cũng nghĩ như vậy, lần này thôi đi...
Tháp chủ thấy mọi người có thái độ này liền thở ra một hơi, đang muốn tiếp tục nói chuyện, nhìn chung quanh một vòng và biến sắc.
- Tại sao Nguyệt Vũ còn chưa đi lên? Nàng sẽ không thi triển Dục Thân Viêm Viêm Công đi mê hoặc đối phương chứ, hỏng bét!
- Cái gì?
Nghe được tháp chủ kinh hô, mọi người này mới phát hiện Nguyệt Vũ không có mặt ở đây, vẻ mặt trắng bệch giống như nhìn thấy chuyện đáng sợ nhất.
- Ngươi muốn giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144004/chuong-2220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.