- Ân, nghe nói các ngươi bị vây công, cố ý tới cứu các ngươi, chúng ta nhanh rời đi thôi.
Thấy thái độ của đối phương hòa hoãn, Cổ Tiêu nói.
- Rời đi? Rời đi thế nào, nơi này bị bao vây ba vòng trong ba vòng ngoài, muốn chạy đi quá khó khăn.
Hoàng Trữ lắc đầu.
Nếu quả thật dễ dàng chạy đi như vậy, bọn họ đã sớm trốn đi cũng không cần chờ tới bây giờ.
- Mọi người lên thuyền, ta mang các ngươi rời đi!
Nhiếp Vân tươi cười tiến lên.
- Vị này là ai?
Hoàng Trữ nhíu mày một cái.
Tuy Nhiếp Vân là đệ tử hạch tâm đệ nhất nhân nhưng hắn thân là một thành viên đệ tử chưởng giáo, quanh năm bế quan cho nên không gặp qua.
- Vị này chính là Nhiếp Vân, là hạch tâm đệ nhất nhân bảy mười hai phong lần này!
Cổ Tiêu còn chưa lên tiếng, Độc Triệu giới thiệu.
- Hạch tâm đệ nhất nhân bảy mười hai phong? Hừ, nơi này không có phần để ngươi nói chuyện.
- Đừng tưởng rằng có thể trở thành hạch tâm đệ nhất nhân sẽ có cái gì khó lường, tình huống bên ngoài phức tạp hơn ngươi nghĩ nhiều.
Nghe được là hạch tâm đệ nhất nhân điện bảy mười hai phong, Hoàng Trữ lơ đễnh.
Bọn họ có thể trở thành đệ tử chưởng giáo cho nên từng là hạch tâm đệ nhất nhân, cho nên đối với đệ tử hạch tâm khác mà nói đã vô cùng lợi hại, đối với đệ tử chưởng giáo mà nói không có gì đáng quan tâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143989/chuong-2205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.