Tốc độ của tàu không giảm bớt chút nào, mấy chục giây qua đi đã nhìn thấy thi thể to lớn đang trôi nổi trong nước biển, nó lớn chừng bảy tám chục trượng, phía trên tỏa ra sát khí đáng sợ tách tuyệt vọng chi thủy sang một bên.
Những sát khí này phi thường hung mãnh, đừng nói Thanh Diệp vương, Huyền Thiền Vương các thần thú, cho dù Nhiếp Vân đi tới trước mặt cũng có cảm giác mê muội.
- Quả nhiên không phải thi thể chúa tể, cũng không phải nửa bước chúa tể...
Liếc mắt nhìn, sắc mặt Nhiếp Vân ngưng trọng.
Tuy hắn chưa gặp qua cường giả cấp bậc chúa tể nhưng tới cấp bậc hiện tại cũng có thể hiểu cường giả chúa tể là thế nào, cỗ thi thể này cũng không phải chúa tể, càng đáng sợ là, này thi thể đang không ngừng sinh ra khí tức đại đạo, nếu như đoán không sai, chỉ sợ khi còn sống hắn không có lĩnh ngộ đầu đại đạo nào.
Không lĩnh ngộ đại đại, sau khi chết thi thể lại làm người ta có cảm giác tim đập chân run, rốt cuộc là người nào? Tại sao lại cổ quái như thế?
Dù Nhiếp Vân kiến thức rộng rãi cũng không hiểu ra làm sao, cũng không biết thế nào.
- Thiên nhãn!
Nhìn một vòng không phát hiện có gì kỳ quái, hai mắt Nhiếp Vân bắn ra thiên nhãn sáng ngời.
Bị thiên nhãn chiếu sáng, mọi thứ ẩn giấu đều xuất hiện.
Vị trí thi thể cực lớn làm không gian vặn vẹo, ánh sáng chiếu vào phóng ra hào quang bảy màu...
- Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143977/chuong-2193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.