Lúc này Tô Lâm hoàn toàn không có tiêu sái giống như khi Nhiếp Vân nhìn thấy lúc trước, khí tức trên người đứt quãng, trên mặt mang theo gian nan vất vả, xem ra ăn không ít đau khổ.
Bọn hắn lợi dụng đồ quyển trực tiếp đi vào nơi này, không hề giống Nhiếp Vân có được phù văn rèn luyện thân thể, thích ứng nhiều ngày như vậy mới có thể miễn cưỡng phi hành.
- Đây là nơi bốn đại vương giả giao chiến lúc trước, tính ổn định của không gian còn hơn cả Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, chúng ta phải cẩn thận.
Vèo!
Lại một bóng người đáp xuống, chính là Mặc Nghiêu đuổi giết Nhiếp Vân lúc trước.
Mặc Nghiêu không kém gì Tô Lâm, bộ dạng của hắn vô cùng chật vật, trên người tỏa ra hỏa diễm, lực lượng Chủ Tể Phù Ấn không ngừng lập loè chiếu rọi tám phương.
- Cẩn thận? Nơi này không có bóng quỷ, chỉ có mấy người chúng ta, Mặc Nghiêu ngươi không biết sợ sao?
- Hay là ngươi tài cao gan lớn, nghe danh không bằng gặp mặt ah!
Một giọng nói đùa cợt vang lên, có người thứ ba xuất hiện.
Người này chừng ba mươi tuổi, thân thể cao gầy, gương mặt như than chì, đôi mắt mang theo vẻ đùa cợt.
- Thích Huân, ít nói lời trào phúng đi, lúc vừa mới tiến vào ngươi cũng không tốt hơn chúng ta đâu, nếu như ngươi cảm thấy nơi này không có gì thì có thể xông vào trước tiên, ta cùng Mặc Nghiêu tuyệt đối không ngăn cản.
Tô Lâm hừ lạnh.
- Ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143953/chuong-2169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.