Năm đó đại chiến, tuy hắn vẫn không hiểu nhưng từ rất nhiều dấu vết lưu lại mà đoán ra được tất nhiên là A Dục Vương, Tuyệt Sát Vương, Hỗn Độn Vương liên thủ nhảy vào thế giới Tu La Vương và chém giết hắn.
Vì bảo trụ con dân của mình, lại làm thế giới không hủy mất, Tu La Vương mới bị bách lưu lại thủ đoạn này.
Bởi như vậy, cho dù thế giới nghiền nát, cuối cùng vẫn có một ít tính mạng còn sống sót như Huyền Thiền Vương, xem như giữ hỏa chủng.
Cho du như vậy cũng có tầng tầng nghi hoặc.
Thứ nhất, nếu như thần chi di tích là thế giới lúc trước của Tu La Vương, thiên địa lục đạo có liên quan gì với thế giới bị nghiền nát?
Thứ hai, nếu như đây là thế giới nghiền nát của Tu La Vương, vì sao tính mạng trong đó không tử vong theo.
Thứ ba, vì sao đám người A Dục Vương cho phép thế giới này tồn tại?
Hắn biết rõ quá ít, nghĩ quá nhiều cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.
- Hẳn là hắn, bằng không tuyệt đối không có người nào nguyện ý hao tổn lớn như thế tróc thế giới cổ chiến trường đặt lên lưng ta.
Quy Nguyên gật đầu.
- Sứ mạng của ngươi là chở thượng cổ chiến trường, làm sao đạt được Hỗn Độn Vương Thạch?
Nhiếp Vân không muốn quan tâm nhiều tới chuyện của Tu La Vương, dù sao nơi này chưa chắc an toàn, trực tiếp nói sang chuyện khác.
- Kỳ thật Hỗn Độn Vương Thạch này chảy ra từ thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143939/chuong-2155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.