Đương nhiên, nếu như để cho hắn biết thiếu niên trước mắt sở dĩ không có tâm tình ba động quá lớn là bởi vì trong tay có nhiều Chúa Tể phù ấn hơn thì chỉ sợ hắn cũng sẽ không nghĩ như vậy.
- Thanh Hàn Dương Kiếm này là ta lợi dụng thủ đoạn luyện hóa chín chín tám mươi một ngôi sao luyện chế mà thành. Ta còn dung nhập một hỗn độn thế giới vào trong đó. Cho dù chỉ là Hỗn Độn thần binh đỉnh phong, thế nhưng uy lực lại không thể khinh thường. Hôm nay ta tặng nó cho ngươi, ta mong ngươi có thể phát dương quang đại nó!
Bàn tay Cổ Ung khẽ động, một kiện trường kiếm mang theo hàn khí bức người xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn, tiếng xé gió vang vọng. Cho dù không có sử dụng, thế nhưng không gian chung quanh cũng tự vặn vẹo.
- Chuyện này... Tông chủ đưa bảo kiếm cho ta, người bảo ta nên làm thế nào bây giờ?
Nhiếp Vân nhíu mà nói.
Tuy rằng còn chưa luyện hóa thanh kiếm này, thế nhưng hắn cũng nhìn ra cấp bậc của nó cũng không kém hơn Tri Thu kiếm chút nào. Binh khí như vậy đối phương chắp tay đưa tới, ân tình này thực sự quá lớn.
- Ta sao? Yên tâm đi, ta không cần kiếm, người trong Tà Nguyệt Chí tôn vực có thể đả thương ta cũng không có bao nhiêu!
Cổ Ung tông chủ nói một tiếng, mang theo khí tức ngạo nghễ.
- Vậy ta đây sẽ nhận!
Thấy khí độ của hắn giống như lưỡi dao sắc bén có thể phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143900/chuong-2116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.