Tuy rằng hắn là cường giả Hai ngàn bảy trăm đại đạo, thế nhưng đối mặt với sinh mệnh thượng cổ như Thiên Tâm Đằng này thì cũng không có bất kỳ biện pháp nào. Dưới sự thôn phệ không ngừng, lực lượng bản thân hắn đã mười không còn một.
- Nói cho ta biết, toàn bộ những người còn lại của Vạn Nhận sơn các ngươi ở nơi nào...
Thấy bộ dáng này của hắn, nửa chết nửa sống, Nhiếp Vân cũng lười lôi kéo làm quen. Tinh thần khẽ động, bên trong lời nói mang theo ý tứ đầu độc, kích thích tinh thần của hắn.
- Ở Hỗn Loạn sơn...
Nghe thay âm có chứa đầu độc, thần trí của Kỷ Dạ có chút mê ly, lẩm bẩm một chốc, đang định nói thì đột nhiên mạnh mở mắt. Hắn lập tức thấy rõ Nhiếp Vân trước mắt, trong mắt hiện lên sát khí:
- Là ngươi?
Có thể trở thành đệ tử chưởng giáo ở Vạn Nhận sơn, lại lĩnh ngộ gần nghìn đại đạo. Lại có thực lực Hai ngàn bảy trăm đại đạo, ý chí định lực kiên định hơn người, cũng không phải đôi lời là có thể đầu độc, mê hoặc được hắn. Cho dù là thiên phú Tiên âm sư, đầu độc sư của Nhiếp Vân cũng không được.
Cho dù đã bị trọng thương, thực lực đại giảm, thế nhưng vẫn rất khó đầu độc.
- Không sai, ta cho ngươi một con đường, thứ nhất, quy thuận ta, trở thành người hầu đi theo ta. Hai, chết!
Nhiếp Vân thản nhiên nói.
- Trở thành người hầu đi theo ngươi, nằm mơ...
Hai mắt Kỷ Dạ phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143871/chuong-2087.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.