Nếu có thể mượn cái này tiêu trừ Tâm Ma, để cho thực lực càng tiến một bước, tuổi thọ tổn thất có lẽ còn có thể đền bù.
Chính bởi vì như thế, hắn không để ý hao tổn như vậy.
Hô!
Bạch quang biến mất, Kê Huyền nhẹ nhàng thở ra, vô luận thân thể hay thực lực, đều không có bị ảnh hưởng quá lớn.
- Rốt cục dám tiếp sao? Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, ai mới thật sự là đệ nhất trong hàng đệ tử của Quy Khư Hải!
Kê Huyền gầm điên cuồng, sắc mặt dữ tợn.
- Ngươi khiêu chiến ta, là muốn nói cho ta biết cái này?
Thấy bộ dáng của hắn, Nhiếp Vân lắc đầu.
- Đúng vậy, ta sẽ cho ngươi biết, ta mới là cường giả chân chính, Quy Khư Hải vĩnh viễn chỉ có một Vương giả, cái kia chính là... Ta!
Kê Huyền khẽ nói.
- Ah, ta đã biết!
Nhiếp Vân thở dài một tiếng, đột nhiên tiến về phía trước một bước.
Hô!
Không có người thấy rõ tốc độ của hắn, thật giống như nháy mắt, không gian ở trước mặt hắn đã mất đi tác dụng.
BA~!
Kê Huyền còn không kịp phản ứng, đã cảm thấy trên mặt tê rần, một cái tát quất vào, năm dấu tay như in lên, hỏa hồng chướng mắt.
- Cái gì?
Toàn bộ Quy Khư Hải lập tức sôi trào.
Tất cả mọi người nghĩ tới cảnh tượng hai người đối chiến, thậm chí đến gần chín thành người, cho là Kê Huyền chiến thắng sẽ lớn hơn một chút, nhất là Hoa Dao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143836/chuong-2052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.