- Làm sao vậy, chủ nhân?
Thấy nụ cười của hắn có chút quái dị, Tiểu Linh đi tới.
- Người này lĩnh ngộ Thần Thâu Đại Đạo, muốn trộm đồ của ta!
Nhiếp Vân nở nụ cười một tiếng.
- Trộm đồ của ngươi?
Tiểu Linh im lặng, bị người trộm còn cao hứng như vậy?
- Nếu như đoán không sai hắn hẳn là muốn trộm danh ngạch phù lục của ta, chỉ có điều... Hắn không biết mình không có trộm thành, ngược lại còn mất một cái!
Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, cổ tay khẽ đảo, lòng bàn tay hiện ra hai ngọc bài, đúng là phù lục danh ngạch.
Phù lục danh ngạch chẳng những là bằng chứng tham gia Quy Khư Hải khảo hạch, còn là công cụ truyền tin, lúc nào khảo hạch, khảo hạch ở địa phương nào, nội dung khảo hạch, đều sẽ thông qua thứ này truyền tới, Nhiếp Vân sợ đặt nó ở Thiên Huyền điện thu không được tin tức, nên lấy ra bỏ vào Nạp Vật Đan Điền, không nghĩ tới thời gian không dài, liền đưa tới ăn trộm.
Bất quá, ăn trộm trộm đến trên đầu tổ tông đạo tặc như hắn, tuyệt đối là không may, chẳng những không có trộm thành, ngay cả cái của đối phương cũng rơi vào tay hắn.
- Nhiếp Đồng, cái này cho ngươi, đến lúc đó chúng ta chung một chỗ tham gia khảo hạch, tiến vào Quy Khư Hải!
Tiện tay ném cho Nhiếp Đồng.
- Tốt!
Nhiếp Đồng đối với có vào Quy Khư Hải hay không không sao cả, hết thảy đều nghe ca ca, thấy hắn nói như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143778/chuong-1994.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.