Đánh chết Điêu Hùng, nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nhất định sẽ khiến cho Khánh Dương tông bắn ngược. Hiện tại báo cáo tội ác đi, đạt được Tà Nguyệt Các ủng hộ. Cho dù đối phương lá gan lại lớn, cũng không dám làm gì bọn họ.
- Tốt!
Cổ tay của Phó Viêm khẽ đảo, lấy ra một cái huy chương, trên đó viết bốn chữ Tà Nguyệt tướng sĩ.
Huy chương Tà Nguyệt tướng sĩ, chẳng những là biểu tượng thân phận, còn có thể truyền đạt, tiếp nhận tin tức, báo cáo rất nhiều sự tình.
Ngón tay điểm lên huy chương một cái, một lát sau, Phó Viêm lắc đầu:
- Cái Thanh Lãng Lăng Thiên trận này chẳng những có thể vây khốn chúng ta, tin tức cũng truyền không ra ngoài được...
Nếu như có thể đơn giản truyền tin tức ra ngoài, Khánh Dương tông cũng không dám không kiêng nể gì cả như vậy rồi.
- Phá vỡ trận pháp là được!
Nhiếp Vân nở nụ cười, dạo qua một vòng, con mắt đột nhiên rơi vào một phương hướng, cánh tay giơ lên, một quyền oanh ra.
Quả đấm của hắn không có thi triển uy lực quá lớn, lại mang theo uy thế không để cho từ chối, ầm ầm một tiếng, trận pháp trước mặt lắc lư, như bị đánh trúng điểm yếu kém nhất, lập tức xé mở.
Hô!
Trận pháp giống như sương mù biến mất, mấy người một lần nữa trở lại đại điện.
- Ông!
Hiệu quả trận pháp mất đi, Phó Viêm rất dễ dàng truyền tin tức ra ngoài, một lát sau, huy chương của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143770/chuong-1986.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.