Hai người Nhiếp Vân cảm thấy đồng tình thay đối phương:
- Ngươi xác định trận pháp nho nhỏ này có thể giam chúng ta?
- Trận pháp nho nhỏ? Dõng dạc!
Phu nhân trung niên cười ha ha.
- Tâận pháp này là tổ sư khai phái Hồng Liên Tông ta thu thập bảo vật hỗn độn luyện chế mà thành, mặc dù cường giả Xích Thiên Cảnh sơ kỳ lâm vào trong đó cũng không thể đào thoát, chỉ bằng hai người các ngươi? Nói cho ngươi biết, tuy Hồng Liên Tông chúng ta không phải tông môn truyền thừa thượng cổ nhưng cũng không phải mỗi người đều có thể khi dễ, hai người các ngươi vi phạm quy củ xông vào sơn môn đã là tội đáng chết.
- Hơn nữa đả thương trưởng lão, đệ tử tông môn ta, chết một vạn lần cũng không đủ rửa sạch tội nghiệt!
- Xích Thiên Cảnh sơ kỳ cũng có thể vây khốn?
Không để ý tới nàng hưng phấn, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn những sợi tơ chung quanh.
Nhìn kỹ quả nhiên phát hiện bất thường, những sợi tơ này không phải thực chất, mà là hỏa diễm đỏ rực cứng lại, người bình thường đừng nói chặt đứt, chỉ cần đụng vào sẽ bị hỏa diễm thiêu đốt, sinh tử khó liệu.
- Không sai, sợ hãi đi! Xú nam nhân, dám xâm nhập tông môn chúng ta thì phải trả giá thật nhiều...
Sắc mặt phu nhân trung niên nhăn nhó, điên cuồng cười to, tiếng cười còn chưa dứt đã nhìn thấy không gian vặn vẹo, hai thiếu niên bị Hồng Liên chi hỏa vây khốn lúc này chậm rãi đi tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143681/chuong-1897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.