- Không tệ, thực lực ngươi quả nhiên có tiến bộ, nói thật, loại thiên phú này trải qua vô số kỷ nguyên giới, ta lần đầu tiên nhìn thấy.
Tu La Vương tiến về phía trước một bước.
Quần tinh run rẩy, lực lượng to lớn giống như ngọn núi xuyên qua không gian, cho dù công kích thế nào vẫn đứng yên bất động, một khi phản kích mang theo ưu thế người ta không cách nào kháng cự.
Đăng đăng đăng!
Đám mây bảy màu bị xé rách, Nhiếp Vân liên tục lui về phía sau.
Cho dù kỳ ngộ rất nhiều, thực lực liên tục gia tăng nhưng Tu La Vương nửa bước Tru Thiên Cảnh không phải hắn có thể ngăn cản.
- Ta là tồn tại không cách nào chiến thắng, ngươi không được, bọn chúng ai cũng không được.
Sau khi một kích đánh Nhiếp Vân lui vê phía sau, Tu La Vương lại tiến lên phía trước một bước.
Khí thế của hắn giống như than đá bốc cháy, hỏa diễm cực nóng làm người ta không thể tới gần, bị cổ lực lượng này áp chế, Nhiếp Vân vận chuyển tiên lực mất linh, có chút gông cùm xiềng xích.
- Lực lượng này quá cường đại, chẳng lẽ không niết bàn không thể chiến thắng?
Vừa lui về phía sau, Nhiếp Vân vừa suy nghĩ.
Dẫn động niết bàn, không nói luân phiên tích lũy quá thấp cũng không đủ tiếp tế, chính yếu nhất chính là đối phương không cho mình thời gian.
Niết bàn cần tốn thời gian quá lâu, vạn nhất vài ngày không thức tỉnh, khi đó chết như thế nào còn không biết!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143661/chuong-1877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.